Vui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Vui lòng nhập Họ & Tên.
Lần đầu tiên, cậu bé Chu Văn Huân được mẹ dắt lên TP.HCM là lúc 5 tuổi. “Mẹ là người khiếm thị, từng bán đồ ăn vặt trước cổng trường. Khi mới lên thành phố cuộc sống của hai mẹ con có muôn vàn khó khăn nhưng mẹ là người dạy mình về lòng tử tế, sự sẻ chia, sẵn sàng nhường thức ăn của mình cho người khó khăn hơn”, anh Huân chia sẻ.
Ấp ôm tình yêu thương của mẹ, anh Huân lớn lên với mong mỏi muốn được giúp đỡ những người khuyết tật. Vậy là giữa mùa dịch bệnh, bếp ăn 0 đồng của anh đã ra đời. Thông qua mẹ, anh Huân đã tìm đến các cô chú khuyết tật đang gặp khó khăn trong cuộc sống. 4 giờ sáng, bếp ăn của anh lại đỏ lửa. “Nhân viên” là các thành viên trong gia đình. Người rửa rau củ, người xắt thịt, người nêm nếm… khâu chuẩn bị khiến ai nấy đều tất bật. Đến 10 giờ, những suất cơm có đủ canh, rau, món mặn… nóng hôi hổi, được sắp ngay ngắn trên bàn để chờ vận chuyển.
Khâu chuẩn bị thức ăn tại nhà anh Huân
Anh Huân sẽ phụ trách chia phần mang đến tận nhà những cô chú khiếm thị. “Mấy bữa được khen cơm ngon, mình vui lắm. Đó là động lực để cố gắng không ngừng”, anh cho biết thêm. Xe chở cơm của anh Huân đã từng len lỏi vào trong những con hẻm nhỏ, nơi có những khuyết tật mất sức lao động, đang quắt quay vì dịch bệnh. Không ít lần, anh gặp khó khăn khi tìm được họ, bởi nhiều người có chỗ ở không ở cố định. Nhiều lần, Huân thấy khóe mắt mình cay cay trước sự thấp thỏm của họ trước giờ nhận cơm. “Hôm nay có cơm, rồi ngày mai có không con?”, những câu hỏi đó đã khiến anh không ngừng cố gắng.
Phát quà trên đường phố
Anh Huân chia sẻ: “Dù các cô chú khiếm khuyết nhưng tinh thần luôn có sự bao dung và sẻ chia. Họ kết nối với nhau rất nhanh và sẵn sàng nhường cho người khó khăn hơn. Tấm lòng ấy rất đang quý”. Mỗi ngày, khi ra khỏi nhà phát cơm, mẹ anh luôn với theo dặn dò rằng con phải luôn cẩn thận, mang khẩu trang, giữ khoảng cách an toàn.
Công việc chính của anh Huân là dancer
“Nếu một ngày, mình làm không làm đủ và phát cho ai đó đang cần mình sẽ không ngủ được... Khi tất cả những phần ăn, phần quà đến tay các cô chú thì mình mới an lòng. Đồng hành với cô chú không khác gì đồng hành với mẹ của mình. Trải qua những sóng gió, khó khăn mình có thể phần nào hiểu và cảm nhận được cuộc sống của họ, anh cho biết thêm.
Bài: THUẬN THẢO
Ảnh: NVCC
Tuổi Trẻ Sao
Thông tin tài khoản ngày
Tài khoản được sử dụng đến ngày | Bạn đang có 0 trong tài khoản
1 sao = 1000đ. Mua thêm sao để tham gia hoạt động tương tác trên Tuổi Trẻ như: Đổi quà lưu niệm, Tặng sao cho tác giả, Shopping
Tổng số tiền thanh toán: 0đ
Thanh toánVui lòng nhập Tên hiển thị
Vui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Vui lòng nhập mã xác nhận.
Vui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Mật khẩu không đúng.
Thông tin đăng nhập không đúng.
Tài khoản bị khóa, vui lòng liên hệ quản trị viên.
Có lỗi phát sinh. Vui lòng thử lại sau.
Vui lòng nhập Tên của bạn.
Vui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Mật khẩu phải có ít nhất 6 kí tự.
Xác nhận mật khẩu không khớp.
Nhập mã xác nhận
Đóng lạiVui lòng nhập thông tin và ý kiến của bạn
XVui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Vui lòng nhập Họ & Tên.
Vui lòng nhập Ý kiến của bạn.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận