Ngày mai là ngày tươi sáng hơn...

Thứ năm, 08/09/2022 20:56 (GMT+7)

Mắc ung thư năm 18 tuổi, cô bạn Khánh Hòa (SN 2003, ngụ Sơn La) đã có một năm dũng cảm chiến đấu với bệnh tật. Trong suốt quá trình đó, Hòa không rơi nước mắt, động viên chính mình mạnh mẽ để tiếp tục theo đuổi ước mơ sư phạm.

“EM SẼ KHÔNG BỎ CUỘC”

Chiếc xe nghiêng theo triền dốc, tầm mắt Hòa trải rộng ra dãy núi đồi trùng điệp, ngát xanh. Hòa cứ mải mê nhẩm tính, hết con đường này sẽ đến Hòa Bình, rồi Hà Nội, nơi mình sẽ chữa bệnh. Suốt hành trình ấy, tay mẹ nắm chặt tay Hòa thay cho lời động viên con gái.

Hòa phát hiện mình mắc ung thư vòm hầu khi vừa hoàn thành xong kì thi tốt nghiệp THPT năm 2021. Cô bạn nhớ lại: “Ban đầu, mình bị đau tai kèm nổi hạch, sau dẫn đến tình trạng đau nửa đầu. Bố mẹ dẫn mình đến bệnh viện để khám. Lúc đọc kết quả xét nghiệm, mình thấy gương mặt bác sĩ thoáng chốc buồn. Cả nhà không ai nói gì, nhưng mình biết đó là kết quả không khả quan. Trên đường về nhà, mẹ lặng im hồi lâu rồi động viên: “Không sao đâu con, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi”. Lúc đó, mình cũng đoán được là ung thư, tâm trạng vừa buồn, vừa sốc. Năm đó, mình trúng tuyển hai trường đại học, nhưng bao nhiêu dự định của tuổi 18 đều phải tạm khép lại. Mình nằm nhà suốt ngày hôm sau để suy nghĩ về việc chữa bệnh. Gia đình mình có tổng cộng 6 người mắc ung thư, nhưng vẫn đang chung sống “hòa bình” với căn bệnh này. Mình còn trẻ, phải tiếp tục mạnh mẽ để chiến đấu”.

Suốt 1 năm 5 tháng ròng rã, Khánh Hòa cho biết bạn chưa một lần rơi nước mắt, luôn trong tinh thần “chiến binh” để đương đầu với bệnh tật. 33 mũi xạ trị, 6 lần vào hóa chất kéo dài trong 3 tháng, đó là thời gian khó khăn nhất của Hòa. Hòa cảm thấy khô miệng và vòm họng, rồi những mảng tóc cứ rụng dần.

Khi thấy Hòa ngồi vuốt những sợi tóc rơi, nước mắt của mẹ lại chảy. Cô bạn nhờ anh trai dùng tông-đơ cạo trọc nhưng anh lại không đủ dũng cảm để làm, Hòa động viên: “Không sao đâu mà, em sẽ không bỏ cuộc”.

LUÔN CÓ HI VỌNG

Để duy trì được sự tích cực, Hòa luôn nghĩ rằng, mỗi ngày trôi qua đều vô cùng quý giá. Thay vì nằm ủ rũ trên giường, Hòa mở cửa sổ vào mỗi buổi sáng, vươn mình đón tia nắng ấm áp. Cô bạn ngắm nhìn mẹ lâu hơn, luôn cười nói với mọi người xung quanh, ăn uống điều độ, uống vitamin bồi bổ sức khỏe... Hòa nói: “Mình luôn tin ngày mai sẽ là ngày tươi sáng hơn, không bao giờ từ bỏ hi vọng”.

Vì thế, cô bạn lần lượt đi qua các phác đồ điều trị của bác sĩ. Hiện tại, các chỉ số của Hòa đã khá ổn định. Bạn hào hứng khoe: “Do cơ thể thích ứng tốt nên sức khỏe của mình đã hồi phục. Bác sĩ nói thời gian theo dõi là 2 - 5 năm, nếu kết quả tái khám ổn, mình sẽ chiến thắng được căn bệnh này. Nhìn lại quãng đường đã đi qua, mình tự hào vì đã không bỏ cuộc giữa chừng, không để tinh thần mình xuống dốc”. Cuối cùng, Hòa cũng có thể rời Hà Nội, trở về với miền núi rừng Sơn La bát ngát.

“Mẹ ơi, mẹ! Tháng sau con học IELTS nhé”, Hòa hào hứng. Mẹ khẽ gật đầu, mỉm cười rồi đưa tay vuốt mớ tóc thưa thớt trên đầu con gái. Mẹ vẫn không quên căn dặn Hòa, sức khỏe là trên hết. Hòa kể, cô bạn muốn bắt đầu bằng việc học tiếng Anh để bổ trợ cho mọi công việc sau này. Khi bệnh tình đã ổn định, cô bạn muốn tiếp tục theo đuổi ước mơ sư phạm, trở thành cô giáo dạy Địa lí. Một năm học mới sắp bắt đầu...

YÊN HÀ

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên

    Đáp án: