img

Buổi sáng mùng 5 Tết …

Đất trời thật yên bình. Xuân về, Bắc Ninh như được khoác lên chiếc áo mới. Không khí lạnh lẽo của mùa đông cũng dần thay bằng sự ấm ấp của mùa xuân. Từng tia nắng tinh nghịch chạy nhảy dạo chơi khắp các con đường làng, đánh thức vạn vật sau mùa đông dài.

Hít một hơi thật sâu, tôi nhắm mắt lại để tận hưởng sự trong lành của thiên nhiên làng quê khi Xuân về. Dưới tiết trời se lạnh, cả nhà tôi đang trên đường đến viện dưỡng lão và mang theo cây bơ mà bố vô tình nhổ được ở ven đường khi đang dạo chơi trong làng.

Lần đầu tiên tôi đi trồng cây cùng gia đình vào ngày Tết. Hôm trước khi đi, mẹ bảo với tôi mùa xuân chính là Tết trồng cây, đó là truyền thống tốt đẹp của dân tộc diễn ra hằng năm. Gia đình tôi xuất thân từ nông dân nên mọi người trong nhà ai cũng yêu thiên nhiên, cây cối và cả tôi cũng vậy.

Mọi năm do tôi còn quá nhỏ chưa đi được, vì vậy, năm nay tôi háo hức vô cùng với lần trồng cây này. Tôi đang mải suy nghĩ để tưởng tượng ra khung cảnh của viện dưỡng lão thì có tiếng nói cắt ngang dòng suy nghĩ ấy:

- Đến nơi rồi mọi người ơi! - Tiếng nói vui vẻ của bác tôi, cũng là chủ của nơi này thông báo để mọi người chuẩn bị đồ đạc đem xuống xe.

Một tòa nhà to lớn đang thi công nằm trên ngọn đồi thấp. Có lẽ vì là viện dưỡng lão nên không gian xung quanh yên tĩnh không có tiếng xe cộ ồn ào, không khí trong lành, trên cao bầu trời trong xanh cùng những đám mây nhẹ nhàng trôi tạo cho tôi cảm giác bình yên đến lạ. Tôi đang đắm chìm trong vẻ đẹp của thiên nhiên nơi đây thì bỗng nghe tiếng bố gọi:

- Đi thôi con, mọi người vào hết rồi!

Tôi giật mình quay lại thì thấy chỉ còn bố và bác đang bê chậu cây đứng chờ. Tôi vội vàng đáp “Vâng” và chạy lại.

Dưới cái nắng nhè nhẹ, cả nhà tôi bắt tay vào việc trồng cây. Bố cùng với chú và bác tôi sẽ cuốc và xới đất lên để đất xốp hơn. Còn tôi được bố trao cho cây bơ và bảo:

- Đây là lần đầu tiên con cùng gia đình tham gia ngày “Tết trồng cây” nên tí nữa, trước khi đặt cây xuống đất con hãy gửi một lời nhắn tới cây nhé!

Tết trong trái tim ta: Cây bơ yêu thương- Ảnh 1.

Minh hoạ: BẢO GÙA

Khi đất đã xốp lên sau khi được bố, bác và chú tôi cuốc, tôi liền lấy cây bơ từ trong chậu nhựa ra, nâng trong lòng bàn tay và làm theo lời bố dặn. Tôi đặt cây bơ xuống và lấp đất lại. Việc sau đó là của anh hai, chị họ và mẹ tôi sẽ bón phân cho cây trước khi tưới nước.

Khi mọi việc đã hoàn tất, mọi người ngắm nhìn những chiếc lá trên cây đang đung đưa theo chiều gió thì bỗng nhiên một cơn mưa rào kéo tới.

Những giọt mưa Xuân như những hạt ngọc của đất trời, mang đến sự tươi mới cho vạn vật. Cơn gió nhẹ thổi qua chòi gỗ mang một chút lạnh, gia đình tôi quây quần bên nhau thưởng thức trà nóng với một ít bánh, cùng ngắm nhìn vẻ đẹp của thiên nhiên trong màn mưa.

- Bố ơi! Sao không trồng cây khác mà lại trồng cây bơ vậy ạ? - Tôi thắc mắc quay sang hỏi bố.

Bố tôi cười, uống một ngụm trà và đáp:

- Con biết đấy, cây bơ tượng trưng cho sự sinh sôi nảy nở và phát triển. Bố mong khi các cụ già nhìn cây bơ đang lớn lên tươi tốt mỗi ngày, không chỉ tạo cảnh quan mát mẻ mà còn truyền động lực, đem lại hy vọng và niềm tin để cải thiện sức khỏe, tinh thần vui vẻ lạc quan.

Mẹ tôi tiếp lời:

- Cây bơ rất dễ trồng mà hay ra trái. Trái bơ rất tốt cho sức khỏe. Vậy nên bố con mới chọn cây bơ đó, không chỉ giúp các cụ già lạc quan mà còn có quả để ăn nữa.

Giờ tôi mới hiểu, hóa ra không phải vô tình thấy cây bơ trên đường nên bố tôi đem về mà là có ý nghĩa sâu xa như vậy.

Đến khoảng gần trưa thì mưa cũng đã tạnh. Từng tia nắng chiếu lên giọt nước còn đọng lại trên lá cây trông đẹp như những viên đá quý. Những hạt ngọc của đất trời dường như giúp cây bơ tươi tỉnh hơn. Trước khi ra về cả nhà tôi cùng nhau đứng bên cây bơ chụp một tấm hình làm kỷ niệm. Có lẽ đây là ngày Tết trồng cây tôi sẽ nhớ mãi.

Sau mùa Tết này tôi đã thêm yêu thiên nhiên và cây cối. Tôi mong rằng cây bơ gia đình cùng nhau trồng sẽ mang đến sự lạc quan cho các cụ già nơi đây.

HOÀNG THẠCH THẢO (Lớp 8A3 Trường THCS Hoa Lư, TP.Thủ Đức)
BẢO GÙA
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Bố và con gái

    Truyện ngắn Mực Tím: Bố và con gái

    Từ sâu thẳm trái tim mình, tôi muốn nói thật to, để cả thế giới nghe thấy rằng: "Cảm ơn bố đã sinh ra con, cho con một cuộc đời vẹn tròn, ý nghĩa".

    Truyện ngắn Mực Tím: Mắt Híp

    Truyện ngắn Mực Tím: Mắt Híp

    Màn đêm lặng lẽ đến. Tôi thậm thụt gói những tơ tưởng sượng sùng của mình gửi nhờ ánh trăng non. Mong sao mảnh tình si được hòa vào gió, vào trăng, lặng lẽ bầu bạn cùng nhỏ trong những đêm tối chơi vơi.

    Truyện ngắn Mực Tím: Dạo đêm cùng những đám mây

    Truyện ngắn Mực Tím: Dạo đêm cùng những đám mây

    Dường như vị ngọt đã tan vào đêm và lẫn vào giấc mơ ngọt ngào của ai đó để rồi lưu dấu trong trang nhật ký thân thương thầm kín.

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoàng Hôn và Bình Minh

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoàng Hôn và Bình Minh

    Sau này, việc "chậm lại một chút" của chúng tôi còn được áp dụng mở rộng đối với nhiều sự vật khác.

    Truyện ngắn Mực Tím: Hôm nay, một lần nữa

    Truyện ngắn Mực Tím: Hôm nay, một lần nữa

    Lâm đau khổ nghĩ tới khoảnh khắc cuối cùng hai người còn bên nhau như thể mới đây, nhớ những giọt nước mắt của Quyên rơi trên đôi má gầy. Cậu nhìn con búp bê rách, và thở ra thật dài...

    Truyện ngắn Mực Tím: Bữa sáng cho mẹ

    Truyện ngắn Mực Tím: Bữa sáng cho mẹ

    Mẹ nhìn tôi, nửa tin nửa ngờ, nhưng rồi chỉ mỉm cười. Tôi đoán là mẹ cười vì thấy những lời tôi nói thật ngô nghê và không đáng tin tẹo nào, nhưng sự thật là tôi đã tự nấu bữa sáng mà.

    Truyện ngắn Mực Tím: Trái tim nơi đáy cốc

    Truyện ngắn Mực Tím: Trái tim nơi đáy cốc

    Tôi nhấc chiếc cốc lên khỏi mặt bàn, nghiêng đầu và nhìn vào phần đáy cốc một cách chăm chú. Tôi đoán nếu có thể nhìn thấy chính mình vào giây phút ấy, tôi cũng sẽ thấy một gương mặt đỏ ửng như trái tim nơi đáy cốc.

    Truyện ngắn Mực Tím: Phía sau một người

    Truyện ngắn Mực Tím: Phía sau một người

    Tôi cười gượng. Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn của Dương, tôi chỉ thầm ước tôi có thể bảo vệ cho cô ấy. Đôi khi cách tốt nhất để ở bên một người không phải là tình yêu chính là làm bạn.

    Truyện ngắn Mực Tím: Nắng lên góc phố

    Truyện ngắn Mực Tím: Nắng lên góc phố

    Bóng hai đứa khuất dần trong dòng người hối hả, mẹ nó và mẹ Xuân Lan ngồi trong quán cà phê đối diện nhìn nhau cười.

    Truyện ngắn Mực Tím: Đợi thêm chút nữa

    Truyện ngắn Mực Tím: Đợi thêm chút nữa

    Còn những gì tôi làm, đâu phải để nhận lại lời cảm ơn từ cô ấy?