img

Buổi sáng mùng 5 Tết …

Đất trời thật yên bình. Xuân về, Bắc Ninh như được khoác lên chiếc áo mới. Không khí lạnh lẽo của mùa đông cũng dần thay bằng sự ấm ấp của mùa xuân. Từng tia nắng tinh nghịch chạy nhảy dạo chơi khắp các con đường làng, đánh thức vạn vật sau mùa đông dài.

Hít một hơi thật sâu, tôi nhắm mắt lại để tận hưởng sự trong lành của thiên nhiên làng quê khi Xuân về. Dưới tiết trời se lạnh, cả nhà tôi đang trên đường đến viện dưỡng lão và mang theo cây bơ mà bố vô tình nhổ được ở ven đường khi đang dạo chơi trong làng.

Lần đầu tiên tôi đi trồng cây cùng gia đình vào ngày Tết. Hôm trước khi đi, mẹ bảo với tôi mùa xuân chính là Tết trồng cây, đó là truyền thống tốt đẹp của dân tộc diễn ra hằng năm. Gia đình tôi xuất thân từ nông dân nên mọi người trong nhà ai cũng yêu thiên nhiên, cây cối và cả tôi cũng vậy.

Mọi năm do tôi còn quá nhỏ chưa đi được, vì vậy, năm nay tôi háo hức vô cùng với lần trồng cây này. Tôi đang mải suy nghĩ để tưởng tượng ra khung cảnh của viện dưỡng lão thì có tiếng nói cắt ngang dòng suy nghĩ ấy:

- Đến nơi rồi mọi người ơi! - Tiếng nói vui vẻ của bác tôi, cũng là chủ của nơi này thông báo để mọi người chuẩn bị đồ đạc đem xuống xe.

Một tòa nhà to lớn đang thi công nằm trên ngọn đồi thấp. Có lẽ vì là viện dưỡng lão nên không gian xung quanh yên tĩnh không có tiếng xe cộ ồn ào, không khí trong lành, trên cao bầu trời trong xanh cùng những đám mây nhẹ nhàng trôi tạo cho tôi cảm giác bình yên đến lạ. Tôi đang đắm chìm trong vẻ đẹp của thiên nhiên nơi đây thì bỗng nghe tiếng bố gọi:

- Đi thôi con, mọi người vào hết rồi!

Tôi giật mình quay lại thì thấy chỉ còn bố và bác đang bê chậu cây đứng chờ. Tôi vội vàng đáp “Vâng” và chạy lại.

Dưới cái nắng nhè nhẹ, cả nhà tôi bắt tay vào việc trồng cây. Bố cùng với chú và bác tôi sẽ cuốc và xới đất lên để đất xốp hơn. Còn tôi được bố trao cho cây bơ và bảo:

- Đây là lần đầu tiên con cùng gia đình tham gia ngày “Tết trồng cây” nên tí nữa, trước khi đặt cây xuống đất con hãy gửi một lời nhắn tới cây nhé!

Tết trong trái tim ta: Cây bơ yêu thương- Ảnh 1.

Minh hoạ: BẢO GÙA

Khi đất đã xốp lên sau khi được bố, bác và chú tôi cuốc, tôi liền lấy cây bơ từ trong chậu nhựa ra, nâng trong lòng bàn tay và làm theo lời bố dặn. Tôi đặt cây bơ xuống và lấp đất lại. Việc sau đó là của anh hai, chị họ và mẹ tôi sẽ bón phân cho cây trước khi tưới nước.

Khi mọi việc đã hoàn tất, mọi người ngắm nhìn những chiếc lá trên cây đang đung đưa theo chiều gió thì bỗng nhiên một cơn mưa rào kéo tới.

Những giọt mưa Xuân như những hạt ngọc của đất trời, mang đến sự tươi mới cho vạn vật. Cơn gió nhẹ thổi qua chòi gỗ mang một chút lạnh, gia đình tôi quây quần bên nhau thưởng thức trà nóng với một ít bánh, cùng ngắm nhìn vẻ đẹp của thiên nhiên trong màn mưa.

- Bố ơi! Sao không trồng cây khác mà lại trồng cây bơ vậy ạ? - Tôi thắc mắc quay sang hỏi bố.

Bố tôi cười, uống một ngụm trà và đáp:

- Con biết đấy, cây bơ tượng trưng cho sự sinh sôi nảy nở và phát triển. Bố mong khi các cụ già nhìn cây bơ đang lớn lên tươi tốt mỗi ngày, không chỉ tạo cảnh quan mát mẻ mà còn truyền động lực, đem lại hy vọng và niềm tin để cải thiện sức khỏe, tinh thần vui vẻ lạc quan.

Mẹ tôi tiếp lời:

- Cây bơ rất dễ trồng mà hay ra trái. Trái bơ rất tốt cho sức khỏe. Vậy nên bố con mới chọn cây bơ đó, không chỉ giúp các cụ già lạc quan mà còn có quả để ăn nữa.

Giờ tôi mới hiểu, hóa ra không phải vô tình thấy cây bơ trên đường nên bố tôi đem về mà là có ý nghĩa sâu xa như vậy.

Đến khoảng gần trưa thì mưa cũng đã tạnh. Từng tia nắng chiếu lên giọt nước còn đọng lại trên lá cây trông đẹp như những viên đá quý. Những hạt ngọc của đất trời dường như giúp cây bơ tươi tỉnh hơn. Trước khi ra về cả nhà tôi cùng nhau đứng bên cây bơ chụp một tấm hình làm kỷ niệm. Có lẽ đây là ngày Tết trồng cây tôi sẽ nhớ mãi.

Sau mùa Tết này tôi đã thêm yêu thiên nhiên và cây cối. Tôi mong rằng cây bơ gia đình cùng nhau trồng sẽ mang đến sự lạc quan cho các cụ già nơi đây.

HOÀNG THẠCH THẢO (Lớp 8A3 Trường THCS Hoa Lư, TP.Thủ Đức)
BẢO GÙA
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Sương rơi trên ngón tay

    Truyện ngắn Mực Tím: Sương rơi trên ngón tay

    Giữa màn tối bao trùm, tâm trí Tâm bỗng xuất hiện hình ảnh giọt sương mềm mại rơi trên những chiếc lá non ẩm ướt, giống hệt quang cảnh trong buổi sớm an lành diễn ra ở quê nhà.

    Truyện ngắn Mực Tím: Mối tình đầu

    Truyện ngắn Mực Tím: Mối tình đầu

    Chú rể bật cười khanh khách, ngốc thật, ngay cả trong ngày cưới vẫn vô tư như thế. Mối tình đầu, à thì ra tôi đã quá ngốc nghếch không nhận ra... Mà liệu tôi đã kể chưa nhỉ, cô gái ấy, cũng là người mà tôi đã yêu suốt cả những năm tháng thanh xuân của mình.

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa xuyến chi trên ngực trái

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa xuyến chi trên ngực trái

    Bây giờ, Thảo mới để ý đến những bông hoa bé xíu được cài cẩn thận trong túi áo vest trước ngực Thắng. Đó chính là hoa xuyến chi mà Thảo say mê nhất. Và có lẽ chỉ một lát nữa thôi, Thảo sẽ nói cho Thắng biết ý nghĩa của loài hoa đáng yêu này.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô gái chơi đàn dương cầm

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô gái chơi đàn dương cầm

    Như bao nhiêu điều đẹp đẽ của cuộc đời, cảm xúc phức tạp kia cần thời gian và sự kiên nhẫn để định danh chính xác. Dù sao thì tối hôm nay Quỳnh đã chủ động tìm gặp Nguyên, vậy hẳn cô có điều muốn nói.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cái bánh ngon

    Truyện ngắn Mực Tím: Cái bánh ngon

    Cái bánh dở hôm nay là để cái bánh ngon ngày mai ra đời. Cái bánh thất bại là thứ bột tuyệt vời nhất để tạo nên cái bánh thành công.

    Công tắc khoa học 2025 khởi đầu sôi nổi tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám

    Công tắc khoa học 2025 khởi đầu sôi nổi tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám

    Chiều 27-10, dự án Công tắc khoa học với chủ đề “Một sức khỏe” đã khai mạc tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám (phường Tân Bình, TP.HCM).

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi nhà trong hẻm nhỏ

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi nhà trong hẻm nhỏ

    Ánh nắng buổi sáng chảy tràn trên vai tôi ấm áp. Mong sao bố con Diệu Anh ở nơi phương xa mọi sự tốt lành. Cuộc sống muôn vạn nẻo đường, tôi tin rằng một ngày rất gần thôi, mình sẽ gặp lại cô.

    Truyện ngắn Mực Tím: Trạm dừng chân

    Truyện ngắn Mực Tím: Trạm dừng chân

    Dù ga tiếp theo là ở đâu... thì tôi biết, tôi sẽ không còn lạc lõng trên chuyến tàu của chính mình nữa. Vì tôi học được cách yêu thương nó, đứa bé chậm chạp, từng thất bại, từng mỏi mệt nhưng chưa từng bỏ cuộc.

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhảy lên và bước qua sóng

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhảy lên và bước qua sóng

    Trong khoảng lặng, tôi nhận ra mình cũng đã vượt qua được cơn sóng của chính mình mang tên nguyện vọng một. Rồi tôi cũng sẽ như My, sẽ chinh phục được biển của riêng mình.

    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Dù chỉ mới tiếp xúc với cô bạn vài lần nhưng tôi đã cảm giác có một điều gì đó to lớn (vượt ra ngoài chút rung rinh vụn vặt) giữ tôi lại, để tôi không hời hợt, vồn vã như cái sự "cảm nắng" ban đầu.