img

Bánh Chuối thích làm bánh chuối. Một tuần nhỏ có thể nướng sáu mẻ bánh chuối và mang đến buổi học nhóm của chúng tôi chia cho mỗi người một miếng. Đến nỗi chúng tôi suýt quên mất tên thật mà gọi nhỏ là Bánh Chuối.

Tôi tin rằng trong tất cả các thể loại mít ướt trên đời, nếu Bánh Chuối là số hai thì không ai là số một. Ví dụ như lúc này, nhỏ đang ngồi khóc tu tu vì một thằng con trai nào đó.

- Cậu ấy nói với bạn rằng bánh tui làm có vị giống như chuối để quá nẫu.

Nó vừa khóc vừa kể lể với chúng tôi. Cái Vy ở bên cạnh phải liên tục an ủi rằng bánh nó làm rất ngon và đứa nào chê chính là đồ không biết thưởng thức.

- Bồ đừng khóc nữa. Hôm nào tui sẽ cho bồ "mượn tạm" tui để gã đó biết tay.

Bánh Chuối bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Nhỏ sụt sịt hỏi tôi:

- Ông á? Làm cách nào cơ?

- Thì tui đóng giả làm bạn trai của bồ, cho gã đó tiếc đứt ruột.

- Có ổn không?

- Chắc chắn ổn. Tui con trai tui biết mà, he he.

Thế là từ hôm đó, tôi sắm vai người theo đuổi Bánh Chuối. Tại sao ư, tại vì cái Vy bảo nếu tôi làm bạn trai luôn thì chẳng khác nào Bánh Chuối bắt cá hai tay.

- Cái gì cũng phải có thời gian chứ! - Vy nói.

Từ đó, đều đặn mỗi sáng sớm, việc đầu tiên tôi làm sau khi đến lớp là đem đồ ăn sáng sang lớp bên cạnh và để vào ngăn bàn của Bánh Chuối. Ban đầu, các bạn nhìn tôi đầy hiếu kỳ nhưng dần dần cũng quen. Thi thoảng sẽ có người nhìn tôi đầy thích thú và trêu chọc vài câu, nhưng với tôi như vậy đã nhằm nhò gì.

Mỗi chiều, sau giờ tan học, tôi lại đứng ở hành lang chờ Bánh Chuối về cùng, nhân tiện lấy ra một hộp sữa chuối được chuẩn bị sẵn để nhỏ có thể uống ngay sau khi hết tiết. Bánh Chuối tỏ ra rất phối hợp khi luôn giữ khoảng cách vừa phải với tôi nhưng cũng không lạnh lùng từ chối.

Không ngoài dự đoán, hôm nay lúc học nhóm, cái Vy kể rằng nó ngồi phía sau nghe được D. hỏi đứa bên cạnh tôi là ai.

- Vậy là bồ đã thành công thu hút sự chú ý của hắn. - Vy đẩy gọng kính.

- Chuyện, tui mà lại.

Bước tiếp theo của kế hoạch, tôi sang mời Bánh Chuối đi xem phim vào cuối tuần trước sự "chim lợn" của một vài người bạn xung quanh. Bánh Chuối lưỡng lự và nói rằng sẽ trả lời tôi sau.

Sáng chủ nhật, tôi sửa soạn thật bảnh trai để cùng Bánh Chuối đi xem phim Conan Ngôi sao năm cánh triệu đô. Được cái Bánh Chuối cũng chịu khó ăn mặc đẹp nên nhìn hai chúng tôi rất xứng đôi. Chúng tôi ngồi ở hàng H, vị trí đẹp nhất trong rạp, đợi ánh đèn vụt tắt, màn hình sáng lên.

Truyện ngắn Mực Tím: Bánh Chuối- Ảnh 1.

Minh họa: PHÚC GIANG

Phim bắt đầu chiếu, nhạc phim quen thuộc vang lên, mấy bạn khán giả nhí vỗ tay bộp bộp. Nhỏ ngồi bên cạnh tôi vô tư bốc từng vốc bỏng ngô nhai rào rạo. Vừa nhai bỏng ngô, nhỏ vừa ồ lên thích thú.

- Bồ vui lắm hả? - Tôi hỏi

- Tui là fan Conan mà. - Nhỏ nói.

- Bồ thích là được.

Tôi gật gù và yên tâm dán mắt vào màn hình. Những cảnh hành động kịch tính liên tục diễn ra trước mắt, nhưng sự chú ý của tôi lại dồn hết vào người bên cạnh. Bánh Chuối có vẻ rất vui và vô tư thưởng thức bộ phim.

Ra khỏi phòng chiếu, nhỏ up story liền tấm ảnh chụp hai chiếc vé, hai ly nước và túi bỏng ngô kèm một caption ẩn ý: "Đi xem Conan cùng người đặc biệt". Tôi hỏi nhỏ:

- Có cần tui up story cùng hông? Dù gì D. cũng kết bạn với tui mà.

- Có chứ. Bồ up luôn đi.

Story của tôi vừa up lên đã thấy hiển thị trong danh sách người xem nick Facebook của D. Thật bất ngờ, D. thả react wow sau vài phút. Có vẻ như kế hoạch của chúng tôi bắt đầu có tiến triển.

* * *

Bánh Chuối vẫn làm bánh chuối, nhưng bây giờ còn mang cả đến lớp và mang sang lớp cho tôi trước sự trầm trồ của đám bạn. Mấy đứa bạn xung quanh đều gặng hỏi nhưng tôi trả lời qua loa cho có lệ. Mấy chuyện này càng mơ hồ càng tốt.

Để đẩy nhanh tiến độ, tôi bắt đầu theo Bánh Chuối đến thư viện. Bánh Chuối thích ngồi một góc trong thư viện ít ai nhìn thấy và đọc Conan, vừa đọc vừa cười khúc khích. Cũng có lần tôi thấy nhỏ đọc xong thì nước mắt giàn giụa.

Tôi tò mò nhìn thử. Thì ra nhỏ đọc vụ án Váy cưới đẫm máu, cô dâu biết chú rể âm thầm làm hại mình nhưng vẫn chấp nhận. Tôi tặc lưỡi:

- Sao lại có người ngốc nghếch đến thế không biết?

- Đấy là vì người ta thật lòng.

Bánh Chuối trả lời tôi thế và tiếp tục vùi đầu đọc chương tiếp theo. Cũng đúng, có những người trở nên ngốc nghếch là vì tình cảm thật lòng. Tự nhiên tôi cảm thấy đồng cảm với cô dâu trong tập đó ghê gớm.

Theo Bánh Chuối đến thư viện miết, tôi cũng lây sở thích đọc Conan lúc nào không hay. Tất cả là tại nhỏ suốt ngày lải nhải với tôi về mấy vụ án làm tôi bị cuốn theo. Những buổi như thế, Bánh Chuối đều mang theo một chiếc bánh chuối thơm ngon cắt lát chia cho tôi ăn cùng.

Thi thoảng tôi và Bánh Chuối chạm mặt D. ở thư viện. Bánh Chuối thường ra vẻ thản nhiên kéo tay tôi đi lướt qua. Nếu cảm giác của tôi không nhầm thì có vài lần, ánh mắt D. dừng lại trên người tôi lâu hơn một chút.

- Bước tiếp theo của kế hoạch là gì nhỉ? - Bánh Chuối hỏi chúng tôi.

- Làm sao để tên D. đó không phân biệt được giữa hai bồ là bạn hay là couple. - Vy trả lời.

- Bằng cách nào?

- Thân hơn một chút nữa nhưng đừng trông quá giống một cặp "gà bông".

* * *

Tôi bắt đầu hành trình đưa đón Bánh Chuối đi học. Theo như cái Vy nói là để tôi xuất hiện thường xuyên hơn. Ban đầu, Bánh Chuối bảo không cần đâu vì hai nhà ngược đường. Tôi nói không sao, dù gì tôi cũng phải tập thể dục, một công đôi việc.

Bánh Chuối có thói quen vừa đeo iPod vừa lẩm nhẩm hát theo. Giọng nhỏ dễ nghe nên dù hát sai nhịp tùm lum nhưng nghe cũng không đến nỗi. Tuy vậy đi với nhau nhiều, nhỏ hay dùng cái giọng nói dễ nghe đó càm ràm tôi về việc lười mang mũ và áo khoác che nắng khi đi ra ngoài.

Tôi nói tôi là con trai, không sợ nắng làm đen da. Nhỏ bảo:

- Con trai cũng là người chứ. Tia UV cực kỳ độc hại đó bồ có biết không hả.

Thế là nhỏ ép tôi phải đội nón hoa của nhỏ "để không bị đau đầu sổ mũi". Tôi không chịu, con trai ai lại đội nón hoa của con gái. Nhỏ liền ra tối hậu thư, nếu tôi không tự mang mũ lưỡi trai và áo khoác thì sẽ phải mặc áo chống nắng của nhỏ. Chậc, con gái đúng là phiền phức.

Nếu tôi đến đúng giờ, Bánh Chuối sẽ chuẩn bị luôn bữa sáng cho tôi. Bữa sáng thường là xôi hoặc bánh bao do nhỏ tự làm.

Nhỏ nhìn tôi chằm chằm lúc tôi đang ăn ngon lành bữa sáng làm tôi phát ngượng, nhỏ thì tỉnh bơ hỏi có ngon không. Có lần tôi vừa ăn vừa hỏi nhỏ vì sao lại thích D., nhỏ nói nhỏ cảm thấy D. là một người hòa đồng và tốt bụng.

Câu nói đó cứ quanh quẩn trong đầu tôi cùng đôi mắt sáng lên khi kể về D. của nhỏ. Hừm, hòa đồng và tốt bụng ư, mọi người cũng hay nhận xét về tôi thế mà? Tại sao Bánh Chuối lại không nhận ra nhỉ.

* * *

Như thường lệ, tôi sang lớp bên chờ Bánh Chuối tan học để cùng ra về. Đến cửa lớp, tôi thấy D. đang nói gì đó với nhỏ mà trông cả hai có vẻ rất vui. Bánh Chuối còn vẫy tay với D. ra dấu tạm biệt. Tôi biết, vai diễn của mình đã sắp đến lúc hạ màn.

Bánh Chuối khoe với cả nhóm nó được D. hẹn đi trượt băng. Nhỏ hỏi chúng tôi một nghìn lẻ một câu hỏi về những thứ cần chuẩn bị trong cuộc hẹn đầu tiên. Cái này thì tôi chịu, vì tôi có bao giờ đi đâu mà biết.

Nhỏ có vẻ rất vui, gửi vào nhóm chat một đống ảnh nhỏ mặc quần áo đẹp, sửa soạn tóc tai chuẩn bị cho buổi hẹn. Nhưng tôi không vui nổi. Ai lại vui được khi người mình thích đi hẹn hò với người khác chứ.

Là đứa dở người nào đã hiến cho tôi cái kế hoạch này, để rồi bây giờ vừa hụt hẫng vừa bất lực.

Tôi chỉ biết nằm dài ở nhà, bồn chồn đi ra đi vào, cầu mong có gì đó trục trặc và buổi hẹn của Bánh Chuối và D. bị hủy.

Mọi hy vọng đều bị dập tắt khi tôi lướt thấy story của D. đăng hình sân trượt băng.

* * *

Truyện ngắn Mực Tím: Bánh Chuối- Ảnh 2.

Minh họa: PHÚC GIANG

D. hẹn tôi đi trượt băng. Tôi đồng ý mà không chút do dự. Thế nhưng chẳng hiểu sao lúc cậu ấy đưa tay ra định nắm lấy tay tôi trên sân trượt, tôi lại rụt tay về. Trong lòng tôi, có một điều gì đó buồn bã đột ngột dâng lên.

Tôi cứ giữ cái cảm xúc hoang mang đó cho đến hết buổi hẹn và cũng từ chối lời đề nghị đưa tôi về nhà của D. Tôi cần phải suy nghĩ kỹ hơn về bản thân mình.

Có vẻ như trong ba tháng qua, tình cảm của tôi dành cho D. đã có gì đó thay đổi. Tôi tự hỏi, giây phút rụt tay lại đó, tôi đã nghĩ đến ai hay điều gì, và tại sao tôi lại cảm thấy buồn đến thế.

Thế rồi câu trả lời đến vào sáng hôm sau, khi tôi tỉnh giấc, trong đầu nhớ rõ mồn một giấc mơ đêm qua. 

Tôi mơ thấy Huy nắm tay tôi trên sân trượt băng, mơ thấy tôi và Huy cùng ăn bim bim và rì rầm bàn tán về tập Conan mới ra trong thư viện. Cuối cùng là cảnh quen thuộc, Huy cười phớ lớ hỏi tôi hôm nay có bánh chuối không, cậu ấy đang sẵn bụng nếm thử.

Tôi bối rối. Một kế hoạch tưởng như hoàn hảo lại đi chệch đường ray. Nó chẳng hề giống như việc làm sai công thức bánh chuối mà vẫn cho ra lò một chiếc bánh ngon theo một cách khác, bởi lẽ Huy với tôi là bạn. Và còn cái Vy nữa, nó sẽ sốc thế nào khi biết chuyện này.

Giữa một đống bòng bong, Huy đột nhiên nhắn tin riêng cho tôi hỏi buổi hẹn đầu tiên thế nào. Tôi nói thật rằng có lẽ tôi không còn thích D. nữa. Huy rep lại một chữ "Ồ" rồi không nói gì.

Đang rối bời, cái Vy tự nhiên nhắn tin cho tôi:

"Ê, bồ đang làm gì vậy. Huy đang buồn vì hôm nay bồ đi chơi với D. đấy. Tui biết bồ thích Huy rồi nha, từ mấy tuần trước cơ. Chúc bồ may mắn".

THÙY ANH
PHÚC GIANG
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Con cá heo màu xanh lá cây

    Truyện ngắn Mực Tím: Con cá heo màu xanh lá cây

    Khi chiếc xe được vá xong, cô sẽ chạy đi tìm anh. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Khi cô đã nhìn thấy con cá heo màu xanh lá cây mà Hải nhắc tới.

    Truyện ngắn Mực Tím: Dưới bầu trời đầy sao

    Truyện ngắn Mực Tím: Dưới bầu trời đầy sao

    Hôm nay là một ngày hiếm hoi kể từ lúc thực tập tới giờ mà nó thấy nhẹ nhõm. Chạy xe chầm chậm trên cung đường quen, nó ngước nhìn bầu trời và nhận ra các vì sao không hề đơn độc. Chúng luôn có bạn đồng hành để tỏa sáng cùng nhau.

    Truyện ngắn Mực Tím: Thư gửi con gái

    Truyện ngắn Mực Tím: Thư gửi con gái

    Mai này đây khi có con gái, tôi mong rằng bản thân mình cũng có thể hiểu con và yêu con giống như mẹ tôi đã làm. Giống như cách mẹ gửi cho tôi những lá thư tay nắn nót và dễ chịu, tôi sẽ không bao giờ quên.

    Ký ức Trung thu xưa được tái hiện ấn tượng trong ngôi đình trăm tuổi giữa lòng TP.HCM

    Ký ức Trung thu xưa được tái hiện ấn tượng trong ngôi đình trăm tuổi giữa lòng TP.HCM

    Triển lãm ‘Ngựa trời gắp lửa’ phỏng dựng hàng chục mẫu đèn lồng Trung thu cổ, đồng thời gửi gắm thông điệp gìn giữ bản sắc văn hóa Việt Nam.

    Truyện ngắn Mực Tím: Đứa trẻ nơi xóm cũ

    Truyện ngắn Mực Tím: Đứa trẻ nơi xóm cũ

    Nó không còn là thằng hàng xóm của tôi nữa, mà đã trở thành đàn anh khóa trên. Tôi nhìn thấy nó bước lại gần, tự nhiên mắt nhòe đi. Và tôi đã khóc...

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô bạn đeo băng đô hồng

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô bạn đeo băng đô hồng

    Buổi sáng cuối cùng trước khi kết thúc kỳ nghỉ, Trà bảo sắp "bật mí" cho tôi một bí mật. Tôi hỏi bí mật đó là gì, Trà chỉ cười, nói bí mật phải "khui" từ từ, nếu không sẽ mất vui.

    Truyện ngắn Mực Tím: Matcha Latte

    Truyện ngắn Mực Tím: Matcha Latte

    Tôi bất giác thở dài, mà thôi, vẫn còn nhiều dịp khác để tôi nói với Dương điều ấy. Rồi chúng tôi chắc chắn sẽ lại có thêm những buổi chiều pha Matcha Latte, cùng nhau.

    Nạp đầy năng lượng tại Ngày hội chào đón học sinh khối 10 Trường THPT Hồ Thị Bi

    Nạp đầy năng lượng tại Ngày hội chào đón học sinh khối 10 Trường THPT Hồ Thị Bi

    Sáng 7-9, Trường THPT Hồ Thị Bi (xã Hóc Môn, TP.HCM) đã tưng bừng tổ chức Ngày hội chào đón học sinh khối 10.

    ‘Bắt sóng thanh xuân’ cùng 'tân binh' Trường THPT Hùng Vương

    ‘Bắt sóng thanh xuân’ cùng 'tân binh' Trường THPT Hùng Vương

    Tại hội trại đón tân binh, học sinh khối 10 Trường THPT Hùng Vương đã thành công 'bắt sóng thanh xuân' với loạt hoạt động trải nghiệm đa sắc màu.

    Tân binh trường THPT Võ Thị Sáu bùng nổ trong Ngày hội tân học sinh

    Tân binh trường THPT Võ Thị Sáu bùng nổ trong Ngày hội tân học sinh

    Sáng 6-9, ngày hội Tân học sinh 2025 tại Trường THPT Võ Thị Sáu (phường Gia Định, TP.HCM) diễn ra rộn ràng, đánh dấu hành trình mới của tân binh khối 10.