Vui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Vui lòng nhập Họ & Tên.
Gọi bạn ấy là Cốm, bởi vì bạn ấy rất thích cốm xanh. Nhắc đến mùa thu là tôi nghĩ ngay tới cốm - thức quà nổi tiếng ở làng Vòng. Những hạt cốm dẻo và tươi đựng trong lá sen, có thể chế biến thành những món ngon khác. Nào là chè cốm, xôi cốm, chả cốm,... nghĩ đến đã thấy thòm thèm và nhớ về mùa thu Hà Nội.
Thu mấy năm trước, Cốm rủ tôi vào Hà Nội chơi. Bạn ấy dắt tôi dạo quanh phố Đinh Lễ, chọn những cuốn sách văn học dày cộp. Địa điểm dừng chân cuối cùng của chúng tôi chính là ở quán ruột của Cốm: Cốm Xanh.
Cốm Xanh nằm giữa trung tâm thủ đô Hà Nội. Đó là một quán chuyên bán những món ngọt về cốm. Cốm xào, chè cốm, bánh cốm, xôi cốm,... Cốm rất tự hào về quán ruột của mình, liên tục khen rằng những món của Cốm Xanh được chế biến từ cốm tươi, bởi vì tên của quán là Cốm Xanh cơ mà. Hạt cốm vừa dẻo vừa bùi, lại còn rất thơm, các món ngọt thì ngọt thanh chứ không ngọt gắt.
Nghe Cốm thuyết minh một hồi, tôi cũng cảm thấy đói bụng. Chúng tôi nhanh chóng gọi món và im lặng chờ đợi trong hân hoan. Cuối cùng, xôi cốm và chè cốm cũng được mang ra. Chúng tôi múc những thìa đầy ú ụ cốm cho vào mồm.
Đúng như Cốm nói, vị cốm ở đây ngon không thể... chấp nhận được. Chúng tôi im lặng ăn, không nói lấy một lời. Trước khi về lại thành phố, tôi nghiêm nghị nhìn Cốm, dặn dò cô bạn mùa thu năm sau, năm sau và cả những năm sau nữa, hãy rủ tôi đến đây. Mà nếu Cốm không rủ, tôi cũng sẽ tìm cách mò xuống Hà Nội để lại được thưởng thức những món ngọt của Cốm Xanh.
Mùa thu năm nay, Cốm vẫn giữ lời, rủ tôi xuống Hà Nội chơi dù hai đứa đã đủ bù đầu với bài vở. Mặc kệ, tôi vẫn xuống. Một năm chỉ có một lần cơ mà. Học hành thì lúc nào cũng chăm chỉ rồi, nghỉ xả hơi vài ngày thì kiến thức cũng không biến mất được. Thế là tôi yên tâm đặt vé vào Hà Nội để gặp Cốm.
Chúng tôi lại cùng nhau khám phá các ngóc ngách ở thành phố của Cốm. Bạn ấy như một hướng dẫn viên du lịch thực thụ, rất tự tin giới thiệu với tôi về những địa điểm mà các dịp trước tôi không kịp khám phá. Sau khi đã chụp choẹt đủ thứ ảnh để check-in, chúng tôi lại dắt nhau ra Cốm Xanh.
Sau một năm không gặp, Cốm Xanh vẫn cứ xinh đẹp như thế. Những chiếc bàn ghế gỗ kê thấp và các món ngọt luôn biết cách làm hài lòng cả những kẻ khó tính... như tôi.
Chúng tôi nhanh chóng sà vào bàn, gọi tên các món đã thuộc làu làu từ bao giờ. Uống một cốc trà sâm dứa có vị ngọt nhẹ, nói với nhau vài câu chuyện không đầu không cuối.
Chè cốm là món được yêu thích nhất ở đây. Lần này, chúng tôi cũng gọi chè cốm. Một bát chè có thể khiến chúng tôi nói đủ với nhau hàng thứ chuyện. Nhưng một bát dường như không bao giờ là đủ, chúng tôi cứ thế gọi thêm những bát thứ hai, thứ ba,... đến khi bụng đã no căng.
Trở lại thành phố, tôi quay lại với việc học bận rộn. Tôi và Cốm không thể hỏi thăm nhau thường xuyên, nhưng thỉnh thoảng, Cốm vẫn gửi cho tôi các bức ảnh được chụp ngẫu nhiên, như một thông báo cho thấy Cốm vẫn đang ổn dù bận rộn.
Tôi cũng dùng những bức ảnh để trả lời lại Cốm. Chúng tôi không nói với nhau quá nhiều câu, nhưng vẫn biết rằng người kia đang sống tốt.
Một ngày nọ, Cốm bỗng nhiên gửi cho tôi một bức ảnh phim không kèm ghi chú. Sáng hôm ấy, bạn xuống phố để test thử chiếc máy ảnh mới mua. Khi ngang qua Cốm Xanh, bạn bỗng trông thấy thông báo đóng cửa quán, không phải tạm thời.
Cốm không nhắn nhủ gì thêm, nhưng tôi biết, Cốm đang buồn. Vì ngay cả tôi, một người tuy không quá gắn bó với Cốm Xanh, nhưng cũng mơ hồ cảm nhận được nỗi mất mát đang lan rộng khắp trái tim. Huống hồ bạn ấy còn là Cốm, một cô nàng yêu cốm và cũng yêu Cốm Xanh. Cốm Xanh có quá nhiều kỷ niệm đối với Cốm.
Vậy là, chẳng hề nói trước với Cốm, tôi cứ thế mua vé tàu, lẳng lặng ra Hà Nội. Cốm chỉ biết tin khi nghe tôi gọi điện thông báo. Bạn ra ga tàu đón tôi, với một khuôn mặt ủ rũ nhưng đang cố tỏ ra tươi tắn. Điều này thì tôi còn lạ gì. Cốm vốn là một cô nàng lúc nào cũng tươi cười vui vẻ. Nhưng thỉnh thoảng, cô bạn yêu dấu của tôi cũng biết buồn.
Cốm đưa tôi đến Cốm Xanh. Cốm Xanh lúc này đã không còn là Cốm Xanh mà chúng tôi từng biết nữa. Mọi thứ đều biến mất hết cả. Bảng hiệu, bàn ghế, cả không khí vui vẻ của các nhóm bạn hay tụ tập tại đây cũng bốc hơi.
Chúng tôi đứng lặng yên trước nơi mà cách đây từ rất lâu về trước, nó đã từng là Cốm Xanh trong hồi ức của tất cả mọi người. Tôi chạm tay lên vai Cốm, vỗ nhẹ an ủi. Cốm quay sang nhìn tôi, nở một nụ cười gượng gạo.
- Cốm này, mặc dù "Cốm Xanh" đã biến mất, nhưng cậu biết đấy. Chỉ cần cậu rủ, tớ vẫn sẽ vào
Hà Nội chơi, cả khi cậu không rủ. Có chuyện gì đi chăng nữa thì bọn mình vẫn có nhau, và vẫn có nhiều điều tuyệt vời đang ngủ yên trong thành phố này, chờ chúng mình khám phá cơ mà. Quan trọng là, tớ luôn vui vì có thể làm mọi thứ cùng cậu!
- Cậu thật sến!
- Tớ biết mà. Cũng chỉ thỉnh thoảng thôi.
Tôi và Cốm cùng nhau bật cười. Nụ cười của bạn khiến tôi nhẹ nhõm hơn một chút. Tôi biết, nỗi buồn của Cốm sẽ chưa thể biến mất ngay, vì thời gian là điều cần thiết để chữa lành mọi thứ. Cốm cần thời gian để xoa dịu nỗi mất mát này, nhưng tôi tin, rồi mọi chuyện sẽ ổn.
Cốm sẽ lại là cô bạn hoạt bát, náo động và vui tươi mà tôi từng biết. Và biết đâu đấy, trong những mùa thu sau này, chúng tôi lại được hay tin rằng Cốm Xanh đã trở lại, với một diện mạo mới, ở một nơi chốn mới. Biết đâu đấy...
Tuổi Trẻ Sao
Thông tin tài khoản ngày
Tài khoản được sử dụng đến ngày | Bạn đang có 0 trong tài khoản
1 sao = 1000đ. Mua thêm sao để tham gia hoạt động tương tác trên Tuổi Trẻ như: Đổi quà lưu niệm, Tặng sao cho tác giả, Shopping
Tổng số tiền thanh toán: 0đ
Thanh toánVui lòng nhập Tên hiển thị
Vui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Vui lòng nhập mã xác nhận.
Vui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Mật khẩu không đúng.
Thông tin đăng nhập không đúng.
Tài khoản bị khóa, vui lòng liên hệ quản trị viên.
Có lỗi phát sinh. Vui lòng thử lại sau.
Vui lòng nhập Tên của bạn.
Vui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Mật khẩu phải có ít nhất 6 kí tự.
Xác nhận mật khẩu không khớp.
Nhập mã xác nhận
Đóng lạiVui lòng nhập thông tin và ý kiến của bạn
XVui lòng nhập Email
Email Không đúng định dạng
Vui lòng nhập Họ & Tên.
Vui lòng nhập Ý kiến của bạn.
Tối đa: 1500 ký tự
Hiện chưa có bình luận nào, hãy là người đầu tiên bình luận