img

Tháng 7, mưa bắt đầu rơi trước hiên nhà. Tiếng ếch nhái kêu cùng tiếng mưa rơi lộp bộp. Ngồi trước mái hiên nhìn những bọt bong bóng do mưa rơi xuống tạo thành, tôi lại bắt đầu suy nghĩ về những chuyện của quá khứ - về những chuyện tôi còn sống với ngoại mỗi khi dịp hè đến.

* * *

Dịp hè năm lớp 9, tôi được về ngoại chơi. Hôm đấy là một ngày đầu tháng 6, chưa có những cơn mưa phùn, chỉ có những ánh sáng rực rỡ của buổi chiều đầu hạ len lỏi qua vòm cây xanh tươi được điểm tô thêm cái đỏ ngắt của nhành hoa phượng vĩ.

Đang đi dạo quanh xóm quê ngoại, tôi chợt muốn ra ao cá mà ngoại tôi nuôi gần đó để câu cá. Sau khoảng 2 phút tôi đã đi bộ đến nơi. Ao cá nhỏ nhưng nhiều cá lắm, nước ao trong xanh, có vài cành sen đang chập chừng sắp nở, ngắm mãi không chán.

Tôi gặp Nghĩa, thằng bạn duy nhất nơi đây của tôi. Dù đã không liên lạc với nhau một năm nhưng tôi và nó luôn có sự kết nối đặc biệt, cứ như chưa hề có một bức tường địa lí và thời gian nào. Tôi rủ nó cùng nhau xuống ao bắt cá:

- Ơi, Nghĩa. Mày lội xuống bắt đi, đem về ngoại mấy con nấu canh chua ăn. Cá này mà nấu canh béo lắm! - Tôi nói với Nghĩa, vừa nói vừa cười, giọng điệu xúi giục nó.

- Sao mày không xuống mà kêu tao? Mày xuống thì tao xuống. Nếu không về mình tao ướt nhẹp, mày khô queo mẹ tao la tao "chết". - Nó vừa nói vừa chỉ tay xuống ao.

- Thôi, mày xuống đi, tao con gái mà, mày con trai thì mày xuống đi! Tôi bày ra vẻ mặt nũng nịu, mong nó thương tình.

- Không con trai con gái gì hết - Nó hét lên.

Thằng Nghĩa nói hết câu liền đẩy tôi xuống, sau đó nó cũng nhảy xuống theo. Do chưa chuẩn bị trước khi nhảy, tôi bị sặc nước, nước tràn ngập cả họng lên tới mũi, chân mất thăng bằng không thể chạm đáy ao được dù ao chỉ sâu khoảng một mét rưỡi (tôi độ chừng đó).

Tưởng chừng đâu đã bị đuối nước, sắp "ngủm" đến nơi thì có một bàn tay kéo tôi lên. Phải, đó là tay thằng Nghĩa. Khi "hoàn hồn" tôi mới trách nó:

- Chơi kì vậy thằng này. Biết nguy hiểm lắm không hả? - Tôi tức giận, đôi mắt nhìn chằm chằm vào hắn, tay giơ lên trời sắp đánh hắn một trận. Nghĩa liền bảo:

- Cho tao xin lỗi! Tao nghĩ mày biết bơi nên mới chơi như vậy. - Nó nói với vẻ mặt vừa tội lỗi vừa cười tôi.

Ờ, thì thật ra tôi không biết bơi, dù đã nhiều lần học bơi nhưng chẳng hiểu sao tôi lại như vậy. Vì không biết bơi nên tôi mới kêu nó xuống, ai dè đâu nó chơi tôi một "vố" rõ đau điếng.

Truyện ngắn Mực Tím: Mùa hạ năm ấy - Ảnh 1.

- Mày cười tao gì chứ? Tao chưa đánh mày là may rồi ở đó mà cười tao hả? Tha lỗi cho mày đó, lo mà bắt cá đi. Bắt đền mày một chầu cá nướng trui.

- Giọng tôi mang phần giận dỗi nhưng không quên cá nướng là một trong những món tôi thích. Vì thế, nhân cơ hội này tôi phải tranh thủ.

- Trời! Cái đó dễ, để tao bắt, chút tao với mày nướng một con ăn chơi. - Nó vừa nói vừa cười tươi.

Tôi và nó tranh thủ bắt cá, vui vẻ vô cùng. Nào là tạt nước, nào là dìm nhau xuống nước, nào là hái hoa súng, hái sen... dù mệt nhưng hai chúng tôi vui lắm.

Khoảng một giờ sau, chúng tôi đã bắt được mấy con cá lóc, mấy con cá rô. Cá lóc thì để dành về cho ngoại nấu canh chua, mấy con cá kia thì tôi với nó đốt lửa nướng trui.

Mới đó đã hơn 3 giờ chiều, gió mát rười rượi nhưng do mình ướt nên tôi với nó cảm thấy hơi lạnh, liền bắt tay vào việc nhóm lửa.

Lửa nhanh chóng trở nên lớn, hòa cùng cái nắng hơi chói mắt của đầu hạ, đủ để sưởi khô cho tôi với thằng Nghĩa.

Trong lúc đó, Nghĩa đã lấy cây chọc qua miệng cá, cắm xuống đất gần lửa để nướng. Tôi thì lo cặm cụi tách vỏ mấy cái búp sen hái khi nãy ra ăn.

Cái búp xanh ngắt, "bự tổ bố", hạt trắng nõn, chúng tôi vui vẻ bỏ vào miệng vừa ăn vừa nói chuyện với nhau.

Chúng tôi nói chuyện học hành của nhau, nói về cuộc sống của tôi trên Tiền Giang và cuộc sống của nó dưới đây. Rồi đủ thứ chuyện "linh ta, linh tinh" trên đời nữa. Chừng mươi phút, tôi ngửi thấy mùi cá chín thơm nức mũi:

- Cá chín chưa Nghĩa? Tao ngửi thấy mùi thơm, tao nghĩ chín rồi. - Tôi nói với vẻ mặt thèm thuồng.

- Ừ, chín rồi đó, lấy miếng lá chuối cho tao đi.

Tôi liền đi bẻ tàu lá chuối gần đó, đặt xuống đất. Nghĩa lấy miếng rơm vo thành quả bóng tròn chà lên lớp da đen nhẻm của con cá. Lớp đen bắt đầu rơi ra, lộ lớp thịt trắng tinh. Nó đặt lên tàu lá chuối. Thằng Nghĩa khều tay tôi:

- Ăn đi mày, nhìn gì nhìn hoài vậy? Sợ không dám ăn hả? - Nó vừa cười vừa nói với tôi.

- Sợ gì trời, do thơm quá, không nỡ ăn.

- Điên quá, ăn đi có gì tao nướng con khác.

Nghe nó, tôi lấy tay bóc một miếng thịt cá đang nghi ngút khói bỏ vào miệng. Sức nóng cùng với sự ngọt từ cá khiến tôi bật ra:

- Ngon quá!

- Ngon chứ sao không. Tao làm gì cũng ngon. - Nó cười nói vì tôi khen.

Thật sự không biết đó là món tôi thích hay do có sự vất vả và tình bạn đẹp đẽ nằm trong đấy mà món cá nướng ngon tuyệt làm sao. Vừa ăn vừa ngắm cánh đồng đang chi chít bông lúa non, cơn gió hạ mang hương thơm của cá cùng với hương bông lúa hòa quyện với nhau tạo cho tôi một cảm giác dễ chịu.

Hai chúng tôi ăn uống xong xuôi thì cũng đã chập tối, độ khoảng gần 6 giờ. Dọn dẹp xong "bãi chiến trường" thì chúng tôi về nhà. Tôi và Nghĩa hẹn nhau khi rảnh sẽ đi bắt cá nữa.

Nghĩa còn hứa với tôi có dịp hắn sẽ dạy tôi bơi, để tránh trường hợp như hôm nay. Nói đến khúc này, tôi chỉ muốn trốn đâu đó vì mười mấy tuổi đầu mà chưa biết bơi.

Đi được 5 phút đã tới nhà, nó đưa tôi vài con cá để đem cho ngoại.

Sau hôm ấy tôi trở lại Tiền Giang vì lý do học tập, chưa tạm biệt Nghĩa đã rời đi. Hôm ấy là một ngày thật đẹp.

* * *

Mùa hạ năm ấy thật khó quên. Sau thời gian ấy, mùa hạ năm lớp 11 chúng tôi gặp lại nhau, lúc ấy tôi và Nghĩa đều có điện thoại nên dễ dàng liên lạc với nhau hơn. Nhờ có Nghĩa, tôi cũng đã biết bơi sau biết bao pha cười của nó. Tình bạn của chúng tôi vẫn là tình bạn trong sáng thuở ban đầu...

Truyện ngắn Mực Tím: Mùa hạ năm ấy - Ảnh 2.

Minh họa: PHÚC GIANG

NGUYỄN HỒ TÚ TRINH
PHÚC GIANG
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Mùa hồng

    Truyện ngắn Mực Tím: Mùa hồng

    Ánh chiều nhập nhoạng lặng lờ soi bóng hoàng hôn xuống lòng sông ráng đỏ. Khoảng trời của vườn hồng thu nhỏ dần sau mỗi bước đi từng chút khuất xa.

    Ngắm nhìn dàn mèo đẹp khoe sắc tại Lễ hội Giáng sinh thú cưng 2025

    Ngắm nhìn dàn mèo đẹp khoe sắc tại Lễ hội Giáng sinh thú cưng 2025

    Trong khuôn khổ Lễ hội Giáng sinh thú cưng 2025, cuộc thi mèo đẹp diễn ra sôi nổi với sự tham gia của nhiều chú mèo có ‘profile’ nổi bật và cả những ‘idol’ mèo nổi tiếng trên TikTok.

    Truyện ngắn Mực Tím: Vì mình có nhau

    Truyện ngắn Mực Tím: Vì mình có nhau

    Và Diệu Thảo bắt đầu "thả" những đám mây đen buồn bã ra khỏi lòng, cho phép chúng thoải mái tuôn trào thành mưa, sau đó bắt gặp ánh nắng rực rỡ từ bốn cô bạn bên cạnh rồi hóa thành cầu vồng thật xinh đẹp.

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhật ký lớp trưởng

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhật ký lớp trưởng

    Làm lớp trưởng không chỉ tuân thủ nội quy mà còn phải học cách lắng nghe, thấu hiểu, cho phép người khác thất bại để họ có thể đứng dậy. Và Duy - người bạn bàn cuối đã giúp mình hiểu điều đó.

    Truyện ngắn Mực Tím: Nếu có lần sau

    Truyện ngắn Mực Tím: Nếu có lần sau

    Tôi tin là mọi cảm xúc dịu êm và vừa đủ trong buổi đi chơi duy nhất ấy sẽ tổng hòa thành mảnh ghép sáng lấp lánh trong "rương báu" ký ức của tôi mãi về sau. Nó thậm chí còn tô điểm thêm cho đoạn ký ức thời trẻ con của tôi nữa ấy chứ...

    Truyện ngắn Mực Tím: Chuyện ở Đồng Cỏ

    Truyện ngắn Mực Tím: Chuyện ở Đồng Cỏ

    Lòng Mây ấm áp lạ kỳ. Trước giờ, trừ bố mẹ và bạn bè thân thiết, thêm cả giáo viên trong đội tuyển ra, chẳng có người lạ nào lại đi tử tế với nó đến thế.

    Truyện ngắn Mực Tím: Hội ngộ bất ngờ

    Truyện ngắn Mực Tím: Hội ngộ bất ngờ

    Kể từ ngày nhận lớp, cô xếp hai đứa ngồi chung, mọi thứ như trở nên khác lạ khi lần đầu tiên ánh mắt Thúy An chạm ánh mắt Phong. Mọi thứ như cơ duyên, mọi thứ như trùng hợp nhưng cũng như là sắp đặt.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cà Rốt và em

    Truyện ngắn Mực Tím: Cà Rốt và em

    Hạ My gật đầu, ánh mắt rưng rưng. Lần đầu tiên trong đời tôi dám vươn tay ra chạm vào tay cô ấy. Thật là hạnh phúc. Tôi phải cảm ơn Cà Rốt.

    'Xé túi mù' những giờ ra chơi không điện thoại thú vị của teen Trường THPT Long Trường

    'Xé túi mù' những giờ ra chơi không điện thoại thú vị của teen Trường THPT Long Trường

    Thú vị, bổ ích và luôn được đổi mới mỗi ngày chính là giờ ra chơi không điện thoại của teen Trường THPT Long Trường (phường Long Trường).

    Truyện ngắn Mực Tím: Nốt trầm

    Truyện ngắn Mực Tím: Nốt trầm

    Mẹ vừa đàn vừa luôn miệng giảng giải, nốt trầm là nốt thấp nhất trong một bản nhạc, nó bổ sung, tô màu và tạo cảm giác sâu lắng cho một bản nhạc. Nó là nền móng vững chắc cho một bản nhạc hay.