img
Gia đình

Gia đình

Từ trái qua phải: Maul Cecilia Thảo Nguyên (15 tuổi, người Đức - lớp 10.1 UK Academy Bà Rịa) và Ngô Phương Anh (15 tuổi, lớp 10CV Trường THPT Gia Định).

Phương Anh: Xin chào Kaylan và Cecilia. Hai bạn giới thiệu một chút về mình nhé!

- Kaylan: Mình tên là Kaylan, năm nay mình 14 tuổi, hiện đang học tại Trường Wellspring Saigon. Ba mình là người Brasil nên mình nói rành ngôn ngữ này.

- Cecilia: Còn mình là Maul Cecilia, mình biết tiếng Việt, tiếng Anh và tiếng Đức của ba mình. Mình 15 tuổi, đang học Trường Academy Bà Rịa.

Hữu Khang: Lợi thế ngoại ngữ khi có ba là người nước ngoài nha! Nếp sống của các bạn có gì khác những gia đình Việt không?

- Cecilia: Gia đình mình cũng như bao gia đình khác, mẹ sẽ chăm lo toàn bộ việc liên quan đến các con, ba lo việc bên ngoài.

Có lẽ do quen nếp sống châu Âu nên ba luôn khuyến khích tụi mình tự do nói ra suy nghĩ, bảo vệ quan điểm của mình.

Mẹ thì dạy mình giữ sự tôn trọng, lễ phép và hiếu thảo với ông bà, cha mẹ.

Mình học được từ ba nhiều nhất là việc bảo vệ sức khỏe và môi trường.

Mình bắt chước ba đọc trước các thành phần những sản phẩm sử dụng trong gia đình, luôn phân loại rác thải và không xả rác nơi công cộng.

Hai cha con cũng rất thích nói về những di sản văn hóa của các nước, thú vị lắm.

- Kaylan: Ba mình là cầu thủ nên từ nhỏ mình đã được ba dạy nhiều kỹ thuật bóng đá của người Brasil. Mình thích sự phiêu lưu của ba, muốn khám phá, trải nghiệm và sinh sống tại một vùng đất mới. Mẹ thì chăm lo việc nhà cửa, nấu ăn và dạy tụi mình nói tiếng Việt.

Phương Anh: Việc học của các bạn có khác gì học sinh Việt Nam không?

- Kaylan: Dù là trường quốc tế nhưng chương trình học của mình cũng giống các bạn Việt Nam, khác chăng là học bằng tiếng Anh. Trường mình học đa phần là các bạn học sinh người nước ngoài, ở trường mình nói tiếng Anh, về nhà nói tiếng Brasil với ba và anh hai và nói tiếng Việt với mẹ.

- Cecilia: Hồi mẫu giáo, mình và các anh em đi học trường công, vô lớp 1 mình bắt đầu học trường quốc tế. Ba và mẹ không đặt nặng chuyện thành tích, miễn là mình học thoải mái. Mình khá năng động trong các hoạt động văn nghệ của trường. Ngoài giờ học văn hóa, mình còn được học thêm lớp piano hoặc dance sports.

Gia đình

Từ trái sang phải: Ngô Phương Anh - Huỳnh Hữu Khang (15 tuổi, lớp 10A12 Trường THPT Lương Văn Can, quận 8, TP.HCM) - Maul Cecilia Thảo Nguyên

Phương Anh: Còn chuyện ẩm thực trong gia đình thì sao ha?

- Cecilia: Ở Đức, ba mình thường ăn sáng với bánh mì hoặc ngũ cốc và sử dụng dao, nĩa là chính. Nhưng sang Việt Nam, mẹ thường xuyên cho cả nhà ăn sáng bằng các món bún, phở và phải dùng đũa.

Lúc đầu ba không biết cầm đũa và cũng ăn không nổi những món đó vào buổi sáng. Nhưng bây giờ thì ba có thể dùng đũa gắp được cả... hạt đậu và ba thường rủ cả nhà đi ăn phở!

- Kaylan: Lúc đầu, bữa chính của ba mình thường là pizza hoặc mì Ý, nhưng mẹ cứ nấu cơm với cá kho, canh chua cho cả nhà ăn hoài nên ba cũng quen. Giờ thì ba mình ăn được hết tất cả món ăn Việt Nam, ba khoái nhất là món... bún bò. Mình ảnh hưởng cả ba và mẹ, nên không kén chọn, ăn uống thoải mái.

Gia đình

Từ trái sang phải: Kaylan Huynh Alves (14 tuổi, người Brasil - học sinh Trường Wellspring Saigon) - Maul Cecilia Thảo Nguyên

Phương Anh: Các bạn có bạn người Việt Nam nhiều không?

- Cecilia: Mình có 3 người bạn thân là người Việt. Các bạn ấy hòa đồng, vừa chỉ mình học tiếng Việt, vừa chỉ mình nấu các món Việt Nam.

- Kaylan: Mình có người bạn học chung, rồi đi đá banh chung. Bạn đó là người chỉ cho mình ăn món... bún đậu mắm tôm và hột vịt lộn.

Hữu Khang: Sau này, học xong lớp 12, các bạn có dự định gì không?

- Cecilia: Mình thích học ngành thiết kế thời trang, ba có gợi ý cho mình đi du học tại Berlin vì vốn tiếng Đức của mình cũng tốt. Ngành công nghiệp thời trang Việt Nam đang phát triển nên mình thấy học tập và làm việc ở đâu cũng thuận lợi.

- Kaylan: Mình muốn trở thành cầu thủ bóng đá nên có thể sẽ sang Brasil học một khóa huấn luyện về bóng đá. 

Mặc dù ba có mở trung tâm dạy bóng đá tại Việt Nam nhưng ba vẫn muốn mình có cơ hội tiếp xúc với các cầu thủ quốc tế. 

Nhưng bây giờ thì tập trung cho việc học tại Việt Nam rồi mới tính tiếp.

VŨ HUY
KHƯƠNG DUY
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Sương rơi trên ngón tay

    Truyện ngắn Mực Tím: Sương rơi trên ngón tay

    Giữa màn tối bao trùm, tâm trí Tâm bỗng xuất hiện hình ảnh giọt sương mềm mại rơi trên những chiếc lá non ẩm ướt, giống hệt quang cảnh trong buổi sớm an lành diễn ra ở quê nhà.

    Truyện ngắn Mực Tím: Mối tình đầu

    Truyện ngắn Mực Tím: Mối tình đầu

    Chú rể bật cười khanh khách, ngốc thật, ngay cả trong ngày cưới vẫn vô tư như thế. Mối tình đầu, à thì ra tôi đã quá ngốc nghếch không nhận ra... Mà liệu tôi đã kể chưa nhỉ, cô gái ấy, cũng là người mà tôi đã yêu suốt cả những năm tháng thanh xuân của mình.

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa xuyến chi trên ngực trái

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa xuyến chi trên ngực trái

    Bây giờ, Thảo mới để ý đến những bông hoa bé xíu được cài cẩn thận trong túi áo vest trước ngực Thắng. Đó chính là hoa xuyến chi mà Thảo say mê nhất. Và có lẽ chỉ một lát nữa thôi, Thảo sẽ nói cho Thắng biết ý nghĩa của loài hoa đáng yêu này.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô gái chơi đàn dương cầm

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô gái chơi đàn dương cầm

    Như bao nhiêu điều đẹp đẽ của cuộc đời, cảm xúc phức tạp kia cần thời gian và sự kiên nhẫn để định danh chính xác. Dù sao thì tối hôm nay Quỳnh đã chủ động tìm gặp Nguyên, vậy hẳn cô có điều muốn nói.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cái bánh ngon

    Truyện ngắn Mực Tím: Cái bánh ngon

    Cái bánh dở hôm nay là để cái bánh ngon ngày mai ra đời. Cái bánh thất bại là thứ bột tuyệt vời nhất để tạo nên cái bánh thành công.

    Công tắc khoa học 2025 khởi đầu sôi nổi tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám

    Công tắc khoa học 2025 khởi đầu sôi nổi tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám

    Chiều 27-10, dự án Công tắc khoa học với chủ đề “Một sức khỏe” đã khai mạc tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám (phường Tân Bình, TP.HCM).

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi nhà trong hẻm nhỏ

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi nhà trong hẻm nhỏ

    Ánh nắng buổi sáng chảy tràn trên vai tôi ấm áp. Mong sao bố con Diệu Anh ở nơi phương xa mọi sự tốt lành. Cuộc sống muôn vạn nẻo đường, tôi tin rằng một ngày rất gần thôi, mình sẽ gặp lại cô.

    Truyện ngắn Mực Tím: Trạm dừng chân

    Truyện ngắn Mực Tím: Trạm dừng chân

    Dù ga tiếp theo là ở đâu... thì tôi biết, tôi sẽ không còn lạc lõng trên chuyến tàu của chính mình nữa. Vì tôi học được cách yêu thương nó, đứa bé chậm chạp, từng thất bại, từng mỏi mệt nhưng chưa từng bỏ cuộc.

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhảy lên và bước qua sóng

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhảy lên và bước qua sóng

    Trong khoảng lặng, tôi nhận ra mình cũng đã vượt qua được cơn sóng của chính mình mang tên nguyện vọng một. Rồi tôi cũng sẽ như My, sẽ chinh phục được biển của riêng mình.

    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Dù chỉ mới tiếp xúc với cô bạn vài lần nhưng tôi đã cảm giác có một điều gì đó to lớn (vượt ra ngoài chút rung rinh vụn vặt) giữ tôi lại, để tôi không hời hợt, vồn vã như cái sự "cảm nắng" ban đầu.