img

Bạn cao, gầy, mái tóc xù luôn được thắt nơ đỏ. Cổ tay bạn gầy nhẳng. Bạn hay mặc váy, và những chiếc tất bạn đi đôi khi lại là kết quả của hai đôi tất khác nhau. Bạn hay ngồi lại bên tôi, đọc sách, sưởi nắng, ngọ nguậy những ngón chân dưới các vệt sáng mỏng.

Bạn viết những dòng chữ nguệch ngoạc vừa nhảy ra khỏi tâm trí lên mọi tờ giấy mà bạn tìm thấy.

Bạn làm thơ, và giấu nhẹm đi chứ chẳng cho tôi đọc bao giờ. Bạn thích uống cà phê. Và phải là cà phê pha phin mới chịu, chứ không bao giờ là cà phê hòa tan.

Tôi hay ngồi sau xe bạn trong im lặng, để gió và nắng vờn quanh tóc tôi. Bạn cũng im lặng. Và tôi thường ước những cung đường rợp bóng này sẽ kéo dài mãi mãi.

Tôi thường ước đường về đủ xa để tôi không cảm thấy nhớ bạn quá nhiều những khi bạn không hiện hữu.

Tôi thường vô thức ngóng theo một mái tóc xù nào đó chợt ngang qua trên phố, hay một đôi má đỏ rực, một chiếc váy hoa phất phơ vì nhầm tưởng đó là bạn.

Chúng tôi gặp nhau lần đầu vào mùa Đông năm ngoái, khi tôi đang làm thêm ở một cửa hiệu băng đĩa và bạn là vị khách thỉnh thoảng vẫn ghé qua. Các đĩa nhạc được xếp theo thể loại và có thể nghe thử tại quầy.

Truyện ngắn Mực Tím: Trong lúc đợi một người...- Ảnh 1.

Minh họa: PHÚC GIANG

Lần đó, bạn mặc một chiếc váy kẻ xanh. Bạn yêu cầu được nghe thử một đĩa nhạc trên kệ. The Moon & Antarctica của Modest Mouse.

Tôi dùng máy để pha cho bạn một cốc cà phê. Bạn ngồi đó, lọt thỏm giữa những dãy đĩa đồ sộ và lắc lư theo từng nhịp nhạc.

Vào giây phút ấy, tôi đã quyết định mở lời, để chúng tôi có thể trở thành bạn bè của nhau sau này. Thế giới của bạn vẫn bí ẩn và lặng im ngay cả khi tôi bước vào.

Bạn không nói cho tôi quá nhiều thứ về bạn. Và chúng tôi thường gặp nhau chỉ để ngồi bên nhau trong im lặng.

Nhưng những khi bạn buồn thì sao?

Tôi luôn vu vơ hỏi thế. Những khi buồn, bạn lại trốn tránh mọi người. Bạn có lẽ đã sớm tìm cho mình một góc nào đó để ngủ vùi trong đó. Bạn sẽ thức dậy sau một giấc ngủ dài chứ? Hay bạn sẽ mãi duy trì trạng thái uể oải ấy?

Những lo lắng của tôi về bạn cứ thế kéo dài. Bạn đọc những cuốn sách trong căn phòng tối với rèm cửa kéo kín. Bạn là con mèo chảnh chọe và lười biếng. Và bạn cũng là siêu nhân.

Lần tôi trượt giải ở kỳ thi học sinh giỏi văn, khóc sướt mướt trong phòng và không ra ngoài cả tuần liền, bạn đã chạy xe từ nhà bạn xuống đây để gặp tôi.

Bạn mỏng manh và tôi thường cố hình dung ra cảnh tượng khi bạn lái xe ngược gió.

Chắc là tóc và váy bạn đã tung bay. Bạn đã kéo tôi ra khỏi những ngày ủ dột. Bạn hỏi tôi, liệu bạn có thể giữ một tấm ảnh của tôi chứ?

Để dù có đi đến đâu thì bạn vẫn có cảm giác là một phần của tôi vẫn đang ở cạnh bạn. Tôi thường không hay chụp ảnh nhưng lần đó, tôi đã giao cho bạn một tấm ảnh thuở bé của tôi.

Bạn phì cười khi trông thấy phiên bản 5 tuổi của tôi với biểu cảm nhăn nhó trước ống kính. Trông tôi đều khó như thế ở mỗi bức ảnh trong album.

Sau này, tôi đã cố cười nhiều hơn những khi có thể. Tôi cười nhiều cũng là để bạn yên tâm hơn nếu một ngày bạn có đi xa. Như là đi đâu? Đi khỏi thành phố này chẳng hạn.

Và bạn đi. Bạn viết cho tôi mấy dòng email ngắn ngủn. Chúng tôi hẹn gặp nhau lần cuối vào một chiều tháng 10. Nắng hanh hao và gió thì lao xao. Chúng tôi nói chuyện với nhau.

Thời tiết vẫn còn nóng và tôi mong mùa Thu đến nhanh thật nhanh.

Truyện ngắn Mực Tím: Trong lúc đợi một người...- Ảnh 2.

Minh họa: PHÚC GIANG

Bạn nằm dài trên một băng ghế, lại ngọ nguậy những ngón chân tinh nghịch dưới những đôi tất khác màu nhưng trùng họa tiết.

Bạn hát vu vơ một bài nào đó mà tôi chẳng rõ. Tôi chỉ ngồi lặng im, và đôi mắt tôi lim dim dưới cái nắng của buổi chiều tháng 10.

Nắng không quá gắt, chỉ như những vệt sáng dịu dàng trườn trên mặt tôi.

Dịu dàng như bạn. Bạn hỏi tôi, khi đi xa tôi sẽ nhớ bạn chứ?

Tôi chỉ cười, bảo rằng mình không nhớ vì biết bạn sẽ luôn ở đây, và vì tôi tin rằng rồi chúng tôi sẽ gặp lại. Hơn tất cả, tôi mong bạn được hạnh phúc, bởi tôi biết bạn đi là để được hạnh phúc.

Bạn sẽ đến một nơi xa xôi khác, không phải là thành phố này, nhưng tôi biết rồi bạn sẽ được hạnh phúc.

Bạn cười, để lộ những chiếc răng khểnh trên khuôn miệng xinh xắn. Nắng làm má bạn thêm ửng hồng.

Rồi bạn đi. Chúng tôi vẫn giao tiếp với nhau qua email. Bạn kể cho tôi về cuộc sống của bạn nơi thành phố mới.

Tôi kể với bạn về trường học và những người bạn mới mà tôi kết giao được. Bạn gật gù.

Bạn bảo bạn yên tâm hơn rồi và mong tôi kết bạn nhiều hơn. Những lời bạn nói với tôi đều như những cú hích nhẹ, đẩy tôi về phía trước, khiến tôi cảm thấy kiên cường hơn.

Tôi tạo cho mình những niềm vui riêng. Tôi đến thư viện và những quán cà phê một mình. Tôi nghe nhạc của Modest Mouse mỗi khi nghĩ đến bạn.

Dường như bạn chưa rời khỏi tâm trí tôi bao giờ. Bạn từng bảo với tôi rằng giữa tôi và bạn có một sợi dây liên kết lạ kỳ.

Và dù rằng chúng tôi không hiện diện trong cuộc sống của đối phương nữa, thì bạn vẫn biết tôi đang cảm thấy thế nào. Bạn đặt biệt danh riêng cho tôi, là cái tên mà chỉ riêng mình bạn được gọi.

Là "một khúc gỗ". Bởi một khúc gỗ thì xù xì, có màu nâu trầm ấm, bề mặt khô khan nhưng sự xuất hiện thì luôn tĩnh lặng và dễ chịu.

Bạn nói rằng cảm giác mà tôi mang lại giống như vậy, nên bạn đã gọi tôi là "một khúc gỗ" từ dạo đó.

Tôi vẫn đi học, vẫn thức dậy vào mỗi buổi sáng, vẫn tụ tập cùng những người bạn mới, vẫn chờ bạn xuất hiện bất chợt ở đâu đó giữa những khung cảnh ấy.

Bạn sẽ cười tươi rói và tôi sẽ lao đến ôm chầm lấy bạn, tất nhiên. Khi rời khỏi vòng tay của nhau, tôi sẽ ngắm nghía bạn thật kỹ. Có khi bạn đã gầy hơn, hoặc kịp đầy đặn hơn một chút.

Có khi tóc bạn lại dài ra, hoặc bạn sẽ cắt ngắn đi để đổi mới hình ảnh. Rồi những phỏng đoán sẽ chẳng còn quan trọng nữa khi bạn hiện diện trước mặt tôi, bằng xương bằng thịt.

Tôi sẽ biên thư cho bạn khi trời vào Hè. Và tôi sẽ chờ cho đến khi bạn xuất hiện mà chẳng màng là bao lâu.

RING
PHÚC GIANG
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Người đi ngắm biển

    Truyện ngắn Mực Tím: Người đi ngắm biển

    Gió biển mang theo vị mặn của muối thổi vào quán. Mình chụp vài tấm ảnh biển, tâm hồn bình yên lạ lùng. Những lo lắng của mình có lẽ rơi hết dọc đường đi rồi, và những sự so sánh có lẽ cũng đã tan biến từ lúc nào.

    Truyện ngắn Mực Tím: Chiếc vỏ ốc

    Truyện ngắn Mực Tím: Chiếc vỏ ốc

    Mùa hạ đã đi qua giai đoạn rực rỡ nhất, rồi đây hoa sữa sẽ bung nở khắp nẻo đường, nồng nàn quanh con hẻm nhỏ. Cõi lòng bồi hồi, Hương khe khẽ ngân nga một khúc ca xưa cũ, nói lời chia tay mùa hạ, đón mừng mùa thu.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cà phê sữa tươi và con mèo tam thể

    Truyện ngắn Mực Tím: Cà phê sữa tươi và con mèo tam thể

    Khung cảnh này làm Giang xúc động. Có lẽ vì không khí ấm sực trong tiệm cà phê tỏa ra. Có thể vì những tâm sự đã bị gió đánh bạt...

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoài niệm tươi đẹp

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoài niệm tươi đẹp

    Như mọi năm, công tác chuẩn bị ngày khai trường của hai mẹ con vẫn ân cần chu đáo và ăm ắp tình yêu thương vô bờ.

    'Cháy' hết mình tại Hội trại khối 10 Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai

    'Cháy' hết mình tại Hội trại khối 10 Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai

    Sáng 27-9, hơn 500 tân binh của Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai (phường Xuân Hòa, TP.HCM) đã góp mặt tại Hội trại chào đón khối 10 với nhiều tiết mục đặc sắc.

    Truyện ngắn Mực Tím: Chuyến tàu hạnh phúc

    Truyện ngắn Mực Tím: Chuyến tàu hạnh phúc

    Chúng tôi xúc động trước tình đồng chí, đồng đội của họ, và biết ơn vì đã được sinh ra và lớn lên trong hòa bình mà vẫn còn họ ở bên.

    Truyện ngắn Mực Tím: Phía trước có ai chờ

    Truyện ngắn Mực Tím: Phía trước có ai chờ

    Và tôi nghĩ, đôi khi, không cần một câu chuyện tình để khiến thanh xuân trở nên đáng nhớ. Chỉ cần một vài người bạn lặng lẽ đồng hành cùng nhau, thế là đã đủ để những nhọc nhằn trong ngày bỗng trở nên dịu dàng hơn.

    Cùng tân binh khối 10 bắt đầu hành trình rực rỡ tại Trường THPT Lương Thế Vinh

    Cùng tân binh khối 10 bắt đầu hành trình rực rỡ tại Trường THPT Lương Thế Vinh

    Sáng 21-9, Ngày hội học sinh khối 10 diễn ra rộn ràng tại Trường THPT Lương Thế Vinh (phường Cầu Ông Lãnh, TP.HCM).

    Teen Trường THPT Trưng Vương cùng nhau tạo nên ‘khởi đầu mới’ tại trại chào đón học sinh khối 10

    Teen Trường THPT Trưng Vương cùng nhau tạo nên ‘khởi đầu mới’ tại trại chào đón học sinh khối 10

    Tại trại khối 10 chào đón tân học sinh, teen Trường THPT Trưng Vương đã cùng tạo nên những khoảnh khắc đáng nhớ cho hành trình 1.000 ngày thanh xuân.

    Thầy trò Trường THPT Nguyễn An Ninh bứt phá trên đường chạy đầu năm học mới

    Thầy trò Trường THPT Nguyễn An Ninh bứt phá trên đường chạy đầu năm học mới

    Sáng 20-9, Trường THPT Nguyễn An Ninh (phường Vườn Lài, TP.HCM) tổ chức nhiều hoạt động ý nghĩa chào đón học sinh khối 10.