img

Lúc Phúc đến câu lạc bộ âm nhạc thì mọi người đã tề tựu đông đủ. Cậu lấy khăn giấy lau mồ hôi trán, lẳng lặng ngồi xuống chiếc ghế hàng cuối cùng. 

Phía trên kia, anh Tùng chủ nhiệm đang phát tài liệu về nhạc lý cơ bản cho thành viên mới tham gia.

Phúc lấy từ trong ba lô cây sáo trúc có dây đeo, vuốt ve những vân gỗ mềm mại trên thân sáo. 

Lát sau Hằng đến, vai khoác cây đàn ukulele, khẽ khàng ngồi cạnh Phúc. Mải nghĩ nên Phúc không để ý, một lúc cậu mới giật mình ngẩng mặt lên, ấp úng hỏi:

- Hằng đến từ lúc nào vậy? Mình chẳng biết gì cả.

Hằng nheo nheo mắt:

- Mình đến được vài phút rồi. Phúc nghĩ gì mà bần thần quá vậy?

Phúc lắc đầu không đáp, lại ngẩng nhìn lên hàng ghế trên. Câu lạc bộ đang tổ chức sinh hoạt. Anh Tùng đệm guitar cho chị Thủy thủ quỹ hát bài Chân tình. 

Giọng chị hay quá, ai nấy đều lẩm nhẩm hát theo. Hằng ôm cây ukulele, tay trái khẽ chặn hợp âm, chân gõ nhịp theo điệu đàn của anh Tùng.

Phúc vẫn cứ ngồi thẫn thờ, cậu dường như không để ý đến xung quanh, hai tay mân mê cây sáo một cách vô thức. Phúc đang có chuyện lo lắng, nhưng cậu không muốn mọi người biết.

Sáng nay bà nội Phúc đột nhiên đổ bệnh, mẹ phải vào viện chăm bà. Ba Phúc là kỹ sư công trình, vắng nhà quanh năm. 

Mẹ dặn Phúc không được cho ba biết chuyện, sợ ba lo lắng ảnh hưởng đến công việc. 

Mẹ còn dặn Phúc chiều nay năm giờ đến nhà trẻ đón em Mi, mua cháo dinh dưỡng cho em ăn và dỗ em ngủ.

Truyện ngắn Mực Tím: Vầng trăng nhỏ nhắn- Ảnh 1.

Minh họa: PHÚC GIANG

Phúc nghe lòng rối loạn, vừa lo cho bà, lại vừa cảm thấy trách nhiệm trên vai thật nặng nề. 

Em Mi hay khóc nhè lắm, mà Phúc lại không khéo chăm em. Nhỡ em khóc đòi mẹ, hay giận dỗi không chịu ăn cháo, không chịu đi ngủ thì sao? 

Rất nhiều lần Phúc muốn gọi cho ba kể lể sự tình, nhưng nhớ đến lời dặn dò của mẹ, đành bấm bụng chịu đựng một mình.

Tâm trạng nặng trĩu ấy theo Phúc suốt cả ngày hôm nay. Bây giờ ngồi giữa câu lạc bộ, mọi người đàn hát vui vẻ mà Phúc chẳng nghe thấy gì. Chốc chốc cậu lại thở dài, cảm thấy trên đời này chỉ có mình cô độc.

- Phúc... Phúc... Có nghe mình nói gì không? - Hằng lay vai Phúc, cao giọng gọi.

Phúc quay sang, ngơ ngác:

- Sao cơ? Hằng bảo gì?

- Anh Tùng bảo Phúc lên thổi sáo kìa. Câu lạc bộ có thêm thành viên mới, Phúc biểu diễn cho mọi người nghe.

Phúc lặng lẽ đi lên hàng ghế trên, chỉnh trang cẩn thận rồi đặt cây sáo lên môi thổi một khúc nhạc đồng quê. Bài nhạc vốn dĩ rất vui, nhưng tâm trạng Phúc đang rối bời nên nghe cứ buồn rười rượi. 

Phúc biểu diễn xong, mọi người vỗ tay ầm ĩ. Anh Tùng gật đầu liên tục tỏ vẻ hài lòng. Chỉ có Hằng là nhận ra điều khác thường, đợi Phúc xuống liền hỏi ngay:

- Phúc có chuyện gì lo lắng phải không? Đừng ngại, cứ nói với mình đi.

Phúc ngần ngừ một lúc rồi quyết định kể lại tất cả. Nỗi niềm được giải tỏa, lòng Phúc cũng nhẹ đi đôi phần. Cậu tặc lưỡi, trán nhăn tít lại:

- Chuyện là vậy đấy. Bây giờ mình vừa lo cho bà, vừa lo cho em. Tối nay chắc sẽ dài lắm đây.

Hằng có vẻ trầm ngâm, suy nghĩ một lát liền bảo Phúc:

- Vậy để mình giúp Phúc một tay. Mình có hai đứa em sinh đôi, kinh nghiệm chăm em đầy mình đây này.

- Không được đâu. Làm phiền Hằng lắm.

- Có gì mà phiền. - Hằng nghiêng đầu, nháy mắt. - Chỉ cần Phúc trả công mình một chầu trà sữa và thổi cho mình nghe vài khúc sáo là xong ngay ấy mà.

Phúc bật cười, không kỳ kèo nữa. Vả lại cậu thật sự cần sự giúp đỡ của Hằng. Cả hai chạy xe đến nhà trẻ đón em Mi. 

Con bé ban đầu ngạc nhiên khi thấy Hằng, nhưng chỉ một lúc là quấn quýt ngay. Phúc trông thấy mà ngưỡng mộ, đúng là Hằng có kỹ năng dỗ trẻ con thật. 

Chắc sắp tới đây Phúc phải xách tập bút đi theo Hằng xin lĩnh giáo mới được.

Buổi tối hôm ấy nhờ có Hằng mà nhà Phúc đỡ buồn tẻ. Hằng đút cháo cho em Mi, chọc nó cười váng lên, đến khi con bé mệt thì bế vào buồng ngủ. 

Sau khi giăng mùng và chỉnh nhiệt độ điều hòa thích hợp, Hằng xuống bếp tìm Phúc. Cậu đang loay hoay với đống nồi chảo, muốn nấu một bữa cơm mời Hằng mà không biết bắt đầu từ đâu.

Trông cảnh ấy, Hằng buồn cười quá nhưng cố nén lại, tủm tỉm hỏi:

- Phúc định nấu món gì vậy?

Phúc gãi đầu:

- Mình muốn tráng trứng với kho thịt, nhưng khó làm quá.

Hằng đẩy Phúc qua một bên, nói với giọng chủ nhà:

- Đưa đây mình làm cho. Phúc cứ ra bàn ngồi chờ, làm xong mình sẽ gọi.

Truyện ngắn Mực Tím: Vầng trăng nhỏ nhắn- Ảnh 2.

Minh họa: PHÚC GIANG

Chỉ một lát là Hằng đã lo liệu xong bữa cơm, ngoài hai món Phúc định làm, Hằng còn nấu thêm một bát canh khoai mỡ nóng hổi. Hằng bê mâm cơm đến bàn trong khi Phúc trầm trồ luôn miệng. Cậu nhanh nhẹn xới cơm ra hai bát, muốn mời bạn ăn cùng nhưng Hằng lắc đầu:

- Thôi, bây giờ mình phải về. Trời tối lắm rồi, ba mẹ chắc đang chờ cơm ở nhà.

Phúc hụt hẫng trong lòng nhưng không nói gì, Hằng giúp đỡ Phúc nhiều quá rồi, cậu không dám lôi kéo thêm nữa. 

Phúc tiễn Hằng ra đến đầu hẻm, sau đó vào nhà ăn bữa cơm bạn nấu. Chỉ có mấy món đơn giản mà ngon không tưởng. 

Sau khi dọn rửa bát đũa, Phúc vào buồng em Mi. Con bé vẫn ngủ say, hai hàng mi nhắm nghiền trông thật đáng yêu.

Phúc dém lại chăn cho em, khẽ khàng bước ra ngoài hiên. Buổi tối mát mẻ, trong không gian thơm thoang thoảng mùi dạ lý hương. 

Mẹ gọi điện báo tin bà đã khỏe, tuần sau có thể xuất viện. Phúc thấy nhẹ nhõm cả người, cao hứng kể cho mẹ nghe chuyện Hằng giúp đỡ mình.

- Thật may là có bạn ấy. - Phúc xuýt xoa. - Không thì con chẳng biết làm thế nào.

- Vậy thì tốt quá. - Mẹ Phúc nói qua đường truyền. - Hôm nào con rủ cô bé đến nhà để mẹ cảm ơn nhé.

Phúc vâng dạ, gật đầu lia lịa, chúc mẹ ngủ ngon rồi tắt máy ngồi nhìn mảnh trăng nhỏ nhắn giữa nền trời. 

Mảnh trăng ấy thật giống như Hằng, đẹp đẽ và làm yên ổn tâm hồn người khác. Phúc cứ ngồi ngẩn người như vậy, đến khi trăng lên cao khuất lấp sau những tòa nhà cao tầng, Phúc mới chống gối đứng dậy, tiếc nuối đi vào nhà.

* * *

Bà Phúc đã xuất viện, như trước đây, chiều chiều bà lại bế em Mi ra ngồi hóng gió trước hiên nhà. 

Sau buổi tối đáng nhớ ấy, Hằng thỉnh thoảng lại ghé nhà Phúc chơi, sau đó cả hai sẽ đi sinh hoạt câu lạc bộ âm nhạc. 

Tiếng sáo của Phúc bây giờ đã reo vui hơn nhiều. Tiếng đàn ukulele của Hằng cũng ngày càng tiến bộ.

Dạo này, không hiểu sao Phúc cứ mong mau hết một tuần để đến câu lạc bộ gặp Hằng. Cậu còn có thói quen ngắm trăng buổi tối nữa. 

Dù vẫn gọi Hằng bằng tên như mọi người vẫn gọi, nhưng trong điện thoại, Phúc bí mật đặt biệt danh cho bạn là "vầng trăng nhỏ nhắn".

LÊ NHUNG
PHÚC GIANG
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Mãn nhãn với màn trình diễn 3D Mapping tại phố đi bộ Nguyễn Huệ

    Mãn nhãn với màn trình diễn 3D Mapping tại phố đi bộ Nguyễn Huệ

    Tối 19-4, TP.HCM tổ chức phiên khai mạc chuỗi sự kiện "Sắc màu thành phố Bác". Đáng chú ý nhất là màn trình diễn 3D Mapping.

    Truyện ngắn Mực Tím: Giọt sương trên vai áo

    Truyện ngắn Mực Tím: Giọt sương trên vai áo

    Bánh Bao cuối cùng cũng hiểu được lòng Hạt Mè. Cô bạn đáp lại bằng cái gục đầu lên vai tôi, không ngại khóc nấc lên cho thỏa những cảm xúc tiêu cực đã bị kìm nén quá lâu.

    Có gì tại nhà ga T3 vừa khánh thành hướng tới đại lễ 30-4?

    Có gì tại nhà ga T3 vừa khánh thành hướng tới đại lễ 30-4?

    Sáng 19-4, nhà ga T3 Cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất chính thức khánh thành. Đây là ga nội địa lớn nhất cả nước.

    Chùm ảnh: Các khối tổng hợp luyện diễu binh tối 18-4

    Chùm ảnh: Các khối tổng hợp luyện diễu binh tối 18-4

    Tối 18-4, các khối quân đội, dân quân tự vệ, công an tham gia tổng hợp luyện diễu binh trên đường Lê Duẩn (quận 1).

    Đây là điểm check-in hot nhất TP.HCM trước thềm 30-4

    Đây là điểm check-in hot nhất TP.HCM trước thềm 30-4

    Công viên bến Bạch Đằng (quận 1) - nơi đặt 15 khẩu pháo lễ chuẩn bị cho đại lễ 30-4 - chính là điểm check-in hot nhất lúc này.

    Sinh viên Lào, Campuchia đón Tết cổ truyền ấm áp tại Việt Nam

    Sinh viên Lào, Campuchia đón Tết cổ truyền ấm áp tại Việt Nam

    Tối 15-4, sinh viên Lào, Campuchia cùng đón Tết cổ truyền tại Ký túc xá sinh viên Lào trong không khí ấm áp, thân tình.

    Có một thủy cung giữa lòng phố cổ Hà Nội

    Có một thủy cung giữa lòng phố cổ Hà Nội

    Đúng 6h tối phố lên đèn, con đường vòm trên cầu đi bộ Trần Nhật Duật trở lên khác lạ, lung linh. Cả một thủy cung thu nhỏ với cá kiếm, cá voi, sao biển… hiện ra ngay trước mắt.

    Truyện ngắn Mực Tím: Lựa chọn của mưa

    Truyện ngắn Mực Tím: Lựa chọn của mưa

    Sáng sớm, khi tôi bước đi trên con đường đọng nước mưa đêm qua thì bất chợt trông thấy một dáng người nhỏ nhắn đang không ngừng vẫy tay về phía mình.

    Truyện ngắn Mực Tím: Sẽ gặp cậu ở đó...

    Truyện ngắn Mực Tím: Sẽ gặp cậu ở đó...

    Tấm hình rơi xuống tay G. Cậu ngắm nhìn nó như thể chẳng nhận ra chính mình trong đó. Phía dưới tấm ảnh là một vài dòng tôi đã ghi chép lại khi chụp tấm hình này. Bất chấp suy nghĩ tôi sẽ quên G. và ký ức đẹp về cậu.

    Truyện ngắn Mực Tím: Dưới ánh hoàng hôn

    Truyện ngắn Mực Tím: Dưới ánh hoàng hôn

    Gió thoảng qua, mang theo mùi nắng, mùi cỏ, và cả chút gì đó khiến lòng tôi xao xuyến. Mọi thứ trở nên chậm rãi, như cách mà Phan vụng về nắm lấy tay tôi.