img

Nhi đang định đi về chỗ ngồi của mình thì bất ngờ Minh vươn vai tựa sát người vào tường cố ý chặn Nhi lại.

Mọi thứ xung quanh, bao gồm cả tiếng trống trường và tiếng nói cười của các bạn như dừng lại, chỉ còn ánh mắt đầy bất ngờ của Nhi. Cô ngây người chốc lát, còn Minh thì miệng cười mỉm như thể đắc ý lắm.

Minh xưa nay vốn trầm tính, ít nói, cũng chưa từng trêu ghẹo ai trong lớp, cậu ta đúng nghĩa là nam thần con nhà người ta.

Cậu ấy học giỏi, da trắng, cao ráo lại vô cùng kiệm lời. Cậu ấy ngồi trong góc lớp nhưng không hề bị lãng quên mà còn là học sinh nổi bật của lớp, của trường.

Truyện ngắn Mực Tím: Minh và Nhi- Ảnh 1.

Minh họa: PHÚC GIANG

Minh luôn được các em khối dưới để ý và thầm thương trộm nhớ. Nhi thì lại nhỏ con, nhìn xa y như nấm lùn, nhưng cô lại rất đáng yêu, ai nhìn vào cũng muốn chở che.

Nhỏ Nhi tinh nghịch, nhí nhảnh nhưng chỉ với người cô thân quen, còn người mới quen cô lại khá ít nói và hướng nội, nói thật là có chút rụt rè.

Hai cô cậu là bạn học chung với nhau từ lớp một lên tận lớp chín. Họ không ngồi chung một bàn, chẳng thân nhau, cũng chẳng mấy khi tương tác nói chuyện với nhau, bởi lẽ cả hai đều thuộc tuýp người trầm tính, ít nói.

Còn nhớ có lần An - bạn thân cùng lớp của Minh - gửi thư tỏ tình Nhi.

Cậu ta thích thầm Nhi từ đầu kỳ một năm ngoái, bao lần úp úp mở mở, bao lần bị bạn bè trêu chọc thì cuối cùng cậu ta cũng viết thư tỏ tình cho Nhi.

Nhưng hài hước thay, vì không đủ can đảm đứng trước Nhi nên An nhờ Minh chuyển thư tỏ tình giùm.

An đặt hết niềm tin vào Minh - một người bạn đáng tin cậy. Niềm tin của cậu ta đã đặt đúng chỗ khi mà Minh đã đưa thư đến tận tay Nhi.


Đó là một buổi sáng cuối thu đẹp trời, gió nhè nhẹ thổi vào những cành cây, lay rụng những chiếc lá già.

Lá vàng rơi chầm chậm, bay dưới chân những cô cậu học trò đang dọn vệ sinh sân trường. Minh bất ngờ kêu Nhi ra một chỗ và ngại ngùng đưa tờ giấy tỏ tình của An. Cậu ta gãi gãi đầu và nói:

- Cái này thằng An nhờ tui đưa cho bà đó, nhận lấy đi nha!

- Nhưng mà nó là cái gì mới được, không biết cái gì tui không nhận đâu á.

- Thì bà cứ nhận đi rồi biết, à mà không nhận cũng được, coi như không biết gì đi... Minh lấp lửng đáp lời Nhi.

- Gì vậy trời, đưa cho người ta mà nhận cũng được không nhận cũng được là sao? Nhi có vẻ hơi nhíu mày.

- Thật ra là thư tỏ tình thằng An nhờ tui đưa bà, nó không dám đưa...

- Vậy sao ông lại kêu tui không nhận cũng được, là giúp bạn thân dữ chưa nè, ha ha. Nhưng mà tui cũng không nhận đâu, tặng lại Minh á.

Minh ngẩn người, sau đó thầm cười với nụ cười bí hiểm.

* * *

Vì bạn thân của Nhi ngồi bên tổ của Minh nên ngày nào vào giờ giải lao Nhi cũng sang tổ Minh ngồi chơi.

Cô thường đi cuối lớp rồi vòng lên nên lúc nào cũng đi ngang qua Minh. Hai người rất bình thường, cũng không có lấy một ánh nhìn nào dành cho nhau, cứ như vậy lướt qua nhau.

Sau một buổi ra chơi nọ, như thường lệ, Nhi đi ngang qua bàn Minh để về chỗ ngồi thì bất ngờ Minh tựa lưng vào tường và cố ý chắn đường đi của Nhi. Cô thoáng chút bất ngờ:

- Này, tránh ra để tui về chỗ nào, vào học rồi, thầy lên rồi kìa.

- Tui không tránh á, năn nỉ tui đi - Minh mỉm cười nhìn Nhi.

Thú thật thì hiếm khi thấy cậu ta cười tươi đến vậy, không ngờ một tên kiệm lời, không biết trêu ghẹo người khác nay lại nổi hứng ghẹo Nhi. Cô cảm thấy khó hiểu nhưng cũng không dám chắc điều gì, nên cũng dần quên đi khoảnh khắc này.

* * *

Đợt đấy ôn thi học sinh giỏi cấp huyện nên Nhi không còn qua tổ Minh chơi nữa, giờ ra chơi nào cô cũng ngồi cặm cụi viết từng bài văn, rồi hết viết văn thì đọc tài liệu.

Còn Minh cũng là cậu học sinh nổi bật nhất trong đội tuyển học sinh giỏi môn toán, cậu ta ngồi cau mày nhăn nhó với mấy bài toán khó.

Một buổi chiều đi học về, đang bon bon trên đường thì xe đạp của Nhi bị thủng lốp. Trời loạng choạng tối, cô vừa dắt bộ vừa lo sợ.

Cô thầm nghĩ, bây giờ dắt bộ về chắc trời tối om mất. Chưa nghĩ lâu thì may thay Minh cũng vừa kịp đi học bồi dưỡng toán về, thấy bóng dáng bé nhỏ dắt bộ chiếc xe màu hường đằng xa, Minh đoán ngay đó là Nhi. Cậu vội đạp thật nhanh chạy về phía Nhi rồi hỏi:

- Xe bị thủng lốp à, muốn tui chở về không? Thôi mời cô nương lên xe tui chở về, chứ dắt bộ là tối đêm mới về đến nhà đó.

Truyện ngắn Mực Tím: Minh và Nhi- Ảnh 2.

Minh họa: PHÚC GIANG

Nhi chưa kịp đáp lời thì Minh đã chủ động nói trước để tránh cho Nhi ngại. Thế rồi Nhi gửi nhờ xe nhà gần đường để ngày mai bố ra lấy đi sửa và leo lên xe Minh ngồi. Minh cố đạp thật nhanh dưới ánh hoàng hôn vàng nhạt. Cậu ngoảnh ra sau hỏi Nhi:

- Này, nếu tui với bà cùng thi tốt học sinh giỏi huyện, tui muốn hỏi bà một chuyện, lúc đó nhớ trả lời tui thật lòng nha.

- Có chuyện gì mà bí mật thế?

- Giờ chưa nói được, nhưng mà cố gắng lên nha, chúng ta cùng cố gắng thi tốt nha.

- Chốt luôn, sợ gì ha ha.

Chiều tà dần ngả bóng, gió thu man mác luồn vào từng chân tóc, Minh và Nhi cứ thế đạp đi xa dần và cuối cùng cũng về đến nhà trước khi trời tối.

* * *

Kỳ thi học sinh giỏi cũng đến, Minh và Nhi đều cố gắng hết mình. Sau mười ngày đợi kết quả, cuối cùng công sức của cả hai đều được đền đáp.

Minh đạt giải nhất môn toán, còn Nhi đạt giải ba môn văn. Tuy giải thưởng chưa được như mong đợi nhưng Nhi vô cùng phấn khởi, chạy đến khoe Minh và nói:

- Này, tui đạt giải rồi, ông còn muốn hỏi chuyện kia nữa không?

- Có chứ. Minh phấn khởi trả lời.

- Tui hơi ngại, cũng hơi sợ, nhưng nếu không nói, tui sợ sắp chuyển cấp rồi, chúng mình ít gặp nhau. Minh... Minh thích Nhi, từ lâu rồi...

Lời nói của Minh làm Nhi hơi bất ngờ, nhưng trong lòng thì lại vui vui.

- Minh có biết tại sao Nhi hay qua tổ Minh chơi không? Đó là vì Nhi muốn Minh chú ý đó...

Nhi bẽn lẽn trả lời. Mặt Minh tươi rói.

PHẠM THỊ THƠM
PHÚC GIANG
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Tái hiện lễ hội đua ghe ngo của người Khmer Nam Bộ giữa lòng thành phố

    Tái hiện lễ hội đua ghe ngo của người Khmer Nam Bộ giữa lòng thành phố

    Sáng 10-11, Lễ hội đua ghe ngo quận 3 mở rộng đã diễn ra tại kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè (đoạn từ cầu Công Lý đến cầu Lê Văn Sỹ).

    Truyện ngắn Mực Tím: Một người hạnh phúc

    Truyện ngắn Mực Tím: Một người hạnh phúc

    Tôi cảm thấy trân trọng và biết ơn tất cả những điều đẹp đẽ đã đến trong đời. Như cách mà âm nhạc của Choi Yu-ree đã vỗ về giấc ngủ trằn trọc của tôi khi màn đêm buông xuống.

    Truyện ngắn Mực Tím: Trong xanh như nước

    Truyện ngắn Mực Tím: Trong xanh như nước

    Hồng nhìn sang Đăng, nhưng cậu bạn chỉ mỉm cười. Câu chuyện đáng yêu như vậy, thảo nào trông Hồng hôm nay tươi tắn hẳn. Lúc đấy Hồng đã nghĩ, kể ra thì có một người bạn đặc biệt cũng tuyệt đấy.

    Truyện ngắn Mực Tím: Hormone tình yêu

    Truyện ngắn Mực Tím: Hormone tình yêu

    Khi bạn được ai đó ôm, cơ thể sẽ tiết ra hormone oxytocin, chúng có tác dụng thúc đẩy cảm giác mãn nguyện, làm giảm sự lo lắng và căng thẳng, tức giận, cô đơn.

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi sao sáng nhất

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi sao sáng nhất

    "Nhiều khi chúng mình cứ mải mê tìm kiếm ánh sáng rực rỡ từ người khác mà quên mất rằng thứ ánh sáng đó có trong mỗi chúng ta. Chỉ là đôi khi, nó bị che lấp bởi những đám mây của sự tự ti và lo lắng".

    Truyện ngắn Mực Tím: Diên Vĩ Trắng

    Truyện ngắn Mực Tím: Diên Vĩ Trắng

    Cái móc điện thoại hình nốt nhạc ánh lên lấp lánh màu đỏ Nam tặng tôi hồi sinh nhật đung đưa trước mắt như trêu ngươi. Tôi khổ sở gỡ nó ra, ném vụt đi, và rồi, chẳng biết tại sao, bật khóc...

    'Sống lưng khủng long' đẹp lạ ở Mù Cang Chải thử thách du khách ưa khám phá

    'Sống lưng khủng long' đẹp lạ ở Mù Cang Chải thử thách du khách ưa khám phá

    Mới nổi lên trên bản đồ du lịch Mù Cang Chải, sống lưng khủng long tại xã Dế Xu Phình đang thu hút du khách bởi cung đường không dễ nhằn, cùng cảnh sắc hùng vĩ.

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngày thôi rực rỡ

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngày thôi rực rỡ

    Chi về phòng trọ, đóng cửa lại, một mình trong không gian cô đơn ấy, ướt sũng nước mưa, nước mắt, bùn lầy và sự chán nản tận cùng. Chi gọi về cho mẹ, òa khóc như đứa trẻ.

    Truyện ngắn Mực Tím: Mùa xao xuyến

    Truyện ngắn Mực Tím: Mùa xao xuyến

    "... Những gì em cần làm là hãy cứ để yên, đừng động vào, đừng lật lại, qua năm tháng tự khắc sẽ có người thay thế vị trí ấy thôi. Tuổi trẻ bắt đầu bằng những khoảnh khắc nhỏ và kết thúc bằng những lời hứa. Này, Nguyên, sao em không lập ra cho mình một lời hứa rằng..."

    Truyện ngắn Mực Tím: Điều ước của Nữ Cường

    Truyện ngắn Mực Tím: Điều ước của Nữ Cường

    Nhớ đến mẩu giấy bao năm qua tôi vẫn cất trong một chiếc hộp nhỏ, giờ màu trắng của giấy đã ngả vàng, trong đó là những hàng chữ nguệch ngoạc.