img

Thỉnh thoảng, trong những ngày này, giữa đám đông, mình hay nhắm mắt lại. Đó có lẽ là cách tốt nhất để biết rằng mình đang làm gì ở nơi này, đám đông mang đến cho mình những gì... Và liệu mình có bỏ qua âm thanh gì đó đặc biệt, do sự hỗn loạn của mắt nhìn khiến bản thân không thể nghe thấy...

Tiếc rằng, mình hiếm khi nghe được thanh âm nào đó tuyệt vời.

Ngày còn trẻ, mình ít chịu lắng nghe. Cũng không hẳn vì mình tranh nói với ai đó hoặc quá đề cao cái tôi. Chỉ là, mình nghĩ mắt nhìn là đủ, việc lắng nghe âm thanh chỉ là động tác đi kèm, để tạo nên sự đồng bộ cho một góc quan sát nào đó...

Mình cho rằng thứ mình nhìn sẽ rõ ràng hơn thứ mình nghe.

Rồi, có một lần mình trở về quê nhà. Sớm ấy, mình ra biển, nằm đợi bình minh lên. Mình cứ thế nằm dài trên bãi cát, hít thở thật nhẹ, mắt nhắm lại...

Và không hiểu sao, mình tin là trong khoảnh khắc ấy mình thấy được lớp sóng biển cách mình vài bước chân rất sống động.

Mình thấy được tia nắng đầu tiên của ngày mới phủ dần lên người. Mình thấy mây trắng bay trên bầu trời. Thấy những bước chân người xung quanh, tiếng cười nói. Thấy cả làn gió mát rượi của buổi sớm tinh mơ thổi vào từ hướng biển... Trong khi mắt mình vẫn đang nhắm...

Tản văn của Nguyễn Phong Việt: Chúng ta sống để lắng nghe- Ảnh 1.

Chúng ta sống để lắng nghe là tựa sách tản văn mới nhất của nhà thơ Nguyễn Phong Việt - Ảnh: NXB TRẺ

Hóa ra khi mình nhắm mắt, tầm nhìn bị thu hẹp về con số 0, thì tâm trí sẽ mở ra với những cảm nhận và tưởng tượng đến vô tận.

Chúng ta hay có xu hướng bị kích động những cảm xúc tồi tệ vì nhìn vào biểu hiện của người đối diện. Từ cơ mặt cho đến biểu cảm cơ thể và cả ánh nhìn của người khác, tất cả lọt vào trong tầm mắt khiến cho chúng ta không thể nào không phản ứng, không giận dữ, không dùng lời lẽ để trấn áp...

Chúng ta thường nhìn nhiều hơn là nghe, để hiểu, để biết và cảm nhận rằng mình có thật sự muốn mọi việc diễn tiến theo hướng tiêu cực như thế này.

Cho đến khi hậu quả xảy ra, chúng ta mới nhắm mắt lại, nhận ra tâm trí mình vỡ òa sự hối hận...

Rất nhiều người từng nói với mình về cách quan sát, từ sự vật đến con người. Nhưng không ai trong số đó dạy mình cách lắng nghe, cách gạn lọc mọi tạp âm để nghe những thứ âm thanh mình muốn nghe nhất, từ sâu bên trong mình và cả bên trong người đối diện.

Nên mình rất mong muốn, ai đó chưa thật sự lắng nghe, hãy chịu khó lắng nghe một chút...

Hãy lắng nghe khi mình ôm ba mẹ mình vào lòng. Nghe ra những thương nhớ của ba mẹ dành cho mình, nghe ra tuổi già của ba mẹ, nghe ra mùi hương quen thuộc từ đấng sinh thành mà không có bất kỳ mùi nước hoa nào trên thế gian này sánh bằng...

Hãy lắng nghe những yêu thương mình đang có, những niềm vui trong việc mình đang làm, những lựa chọn mình đang muốn dấn thân,... để có thể bỏ qua tất cả những vội vã, ngang tàng, bất chấp,... hiểu được mình cần làm gì để chăm sóc, gìn giữ, và tận hiến.

Hãy lắng nghe mình với những tham lam vụn vặt, những đấu tranh gai góc, những vật vã tổn thương,... để có thể lược bỏ những điều tầm thường ra khỏi đời mình.

Hãy lắng nghe cả con người và thế giới xung quanh, để hiểu họ vì sao trở nên như này, hành xử như kia. Vì sao mọi thứ lại diễn ra theo cách này mà không như cách chúng ta vẫn hình dung.

Chúng ta chẳng thể can thiệp vào những điều ấy, song cần lắng nghe, để tự điều chỉnh bản năng của mình theo hướng nhẹ nhàng nhất. Để bớt đi những muộn phiền không đáng hiện diện trong tâm hồn mình.

Thế giới của ngày hôm nay đang cổ xúy cho việc nhìn nhiều hơn là nghe. Không cần đi ngược chiều với đám đông, nhưng chúng ta cần làm một động tác, là nhắm mắt lại – mỗi khi lòng có một chút bối rối, một chút hoang mang, một chút bực dọc,... để lắng nghe mình, nói với mình những điều khiến bản thân thấy vui và bình an.

Hãy để mình là một chiếc chuông gió trong cõi đời mênh mang này!

Chúng ta sống để lắng nghe là tập tản văn mới nhất của nhà thơ Nguyễn Phong Việt được viết tiếp nối theo mạch các cuốn sách trước: Chúng ta sống có vui không, Chúng ta sống là vì…

Hơn 40 bài viết trong cuốn sách này là những lát cắt cuộc sống được kể lại qua những lăng kính giàu cảm xúc: Buổi sáng hôm đó, mình nhìn thấy một bông hoa, Những đêm ngước nhìn trời, Những cái ôm, Về nhà để ba cắt tóc…

Tác giả nghiêng về quan sát những điều xuất phát từ nội tâm của mình, tập lắng nghe những rung động từ bên trong.

“Mỗi chúng ta có một hành trình sống và mục đích sống khác nhau, nhưng tôi tin ai cũng mong sống một cuộc đời tràn ngập niềm vui. Tôi cũng chỉ mới bước vài bước chân trên hành trình sống vui, và tôi hy vọng với những chia sẻ của mình, biết đâu mọi người sẽ làm được điều gì đó để cuộc sống trở nên thong dong hơn” - anh Phong Việt chia sẻ.

Tản văn của Nguyễn Phong Việt: Chúng ta sống để lắng nghe- Ảnh 2.

Nhà thơ Nguyễn Phong Việt chụp hình cùng độc giả trong buổi ký tặng sách - Ảnh: NXB TRẺ

Ở lần ra mắt sách này, có độc giả thắc mắc rằng nhà thơ Nguyễn Phong Việt đã “tạm biệt” thơ rồi chăng?

Anh Việt cho biết mình không từ bỏ thơ ca, mà chỉ muốn dành thời gian để những cảm xúc về thơ trong mình có thời gian lắng đọng và sâu sắc hơn. Trong thời gian này, anh dùng hình thức tản văn để chuyển tải những cảm xúc và góc nhìn khác về đời sống mà thơ chưa bày tỏ được.

Nói về dự định sắp tới của mình, tác giả Phong Việt bật mí: “Trước mắt tôi vẫn sẽ đi tiếp với tản văn, cho đến mùa Giáng sinh 2025 tôi mới quay lại với thơ trong một tác phẩm mới mà tôi hy vọng sẽ làm mọi người thú vị hơn với những cảm xúc mới mẻ”.

NAM KHA

NGUYỄN PHONG VIỆT

*Trích từ sách Chúng ta sống để lắng nghe, NXB Trẻ

Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Những cái ôm không cần chạm vào nhau

    Truyện ngắn Mực Tím: Những cái ôm không cần chạm vào nhau

    "Ở cùng" là động từ có thể vượt ra khỏi ý niệm về thời gian và không gian. Ngẫm lại thì chúng tôi đã "ở cùng" nhau qua các đoạn hội thoại trực tuyến cho đến buổi dọn dẹp, ăn uống và thư giãn như hôm nay.

    Giải Lê Quý Đôn: Dấu ấn đặc biệt của ngành giáo dục TP.HCM

    Giải Lê Quý Đôn: Dấu ấn đặc biệt của ngành giáo dục TP.HCM

    Đó là đánh giá của lãnh đạo Sở Giáo dục và Đào tạo TP.HCM về Giải Lê Quý Đôn - sân chơi học tập truyền thống quen thuộc của học sinh TP.HCM và các tỉnh, thành phía Nam.

    Truyện ngắn Mực Tím: Công viên Mặt Trời

    Truyện ngắn Mực Tím: Công viên Mặt Trời

    Tháng năm... khi mùa hè tới, bầu trời quang đãng ít mây, nhất định chúng mình sẽ đi công viên Mặt Trời. Rồi mình sẽ lại được cùng ngắm nhìn thành phố từ trên cao, cùng nắm tay nhau, và cùng nhau đắm chìm vào khung cảnh lãng mạn ấy, một lần nữa.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cá bảy màu lấp lánh

    Truyện ngắn Mực Tím: Cá bảy màu lấp lánh

    Tôi chỉ mong sao Mi luôn lạc quan, vui tươi, rực rỡ như những chú cá bảy màu yêu thích của nhỏ. Và tôi cũng thầm cảm ơn nhỏ Mi vì đã xuất hiện trong một phần tuổi thơ của tôi, để những ngày hè ấy thật đáng nhớ, lấp lánh trong veo và rộn vang tiếng cười.

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa hướng dương tháng tư

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa hướng dương tháng tư

    Mai này đây, có thể tôi sẽ không còn thích Định nữa, nhưng những cảm xúc sống động nảy nở suốt những năm tháng đó tôi sẽ không bao giờ quên.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cho mình một ly trà bơ nữa nhé!

    Truyện ngắn Mực Tím: Cho mình một ly trà bơ nữa nhé!

    Trà Bơ xuất hiện trong chiếc váy trắng tinh và mái tóc được buông xõa trên vai, lùn hơn một chút so với tôi tưởng tượng. Tôi ngẩn ra vài giây. Bạn ấy chìa tay đưa cho tôi một chiếc túi vải có hình những quả bơ ngộ nghĩnh, cầm lên nặng trịch.

    Truyện ngắn Mực Tím: Những hạt mầm sẽ lớn

    Truyện ngắn Mực Tím: Những hạt mầm sẽ lớn

    Bây giờ, khi lần nữa nhìn vào nụ cười ấy dưới những tán cây, lòng tôi giống như một mảnh đất đã được cày xới đầy màu mỡ. Như cách gieo hạt giống rau vào lòng đất, Lâm cũng đã gieo vào lòng tôi một thứ tình cảm đặc biệt.

    Truyện ngắn Mực Tím: Minh Anh

    Truyện ngắn Mực Tím: Minh Anh

    Tôi lặng lẽ nhìn Minh Anh. Bạn đã học cách yêu lấy chính mình, không chỉ mỗi những khoảnh khắc rực rỡ, mà cả những vụn vỡ đã từng làm bạn tổn thương.

    'Mini concert' đặc biệt của quân và dân sáng 30-4

    'Mini concert' đặc biệt của quân và dân sáng 30-4

    Sáng 30-4, tại công viên 23-9 đã diễn ra chương trình văn nghệ do các chiến sĩ Quân khu 7 và Trường Sĩ quan Lục quân 2 biểu diễn.

    Góc xem diễu binh, diễu hành 30-4 quá độc lạ của người dân

    Góc xem diễu binh, diễu hành 30-4 quá độc lạ của người dân

    Nhiều người dân đã trèo cây, lên mái nhà, mang theo thang... để có tầm nhìn thuận lợi xem diễu binh, diễu hành sáng 30-4.