img

1.

"Gửi nhật ký thân mến...

Hôm nay, mình không có ý đổ tội cho Nguyên đâu. Chỉ là vì cậu ấy thật thà quá. Cậu ấy thật thà đến mức làm mình phát bực. Vậy mà sau khi bị bẽ mặt trước mọi người, Nguyên vẫn dành cho mình nụ cười tha thứ. Thật tình mình cảm thấy có lỗi quá chừng.

Ngày mai mình sẽ gặp Nguyên để nói lời xin lỗi và tặng cho cậu vài que kẹo Chupa chups vị dâu sữa. Quà làm hòa!".

Su viết xong những dòng nhật ký này thì tâm trạng bớt rối bời hơn hẳn. Hành động dại dột của Su thật quá quắt! Điều khiến Su dằn vặt là Nguyên không thể hiện thái độ bực tức hay sừng sộ với sự việc tai quái mà Su gây ra.

Lúc đó, Nguyên mở đôi mắt to, lặng lẽ nhìn Su và nở nụ cười hiền hòa tươi tắn. Như thể cậu xem chuyện đó chẳng có gì đáng để bận tâm cả. Vả chăng, một tình bạn đẹp có thể tha thứ tất cả lỗi lầm cho bằng hết sự thấu hiểu? Ngay cả khi cậu chấp nhận tha thứ lỗi lầm to tát đến độ phải cần mất một khoảng thời gian dài mới có thể nguôi ngoai.

2.

Ở lớp, mọi người đặt biệt danh cho Su là "Su táy máy". Có thể Su thường hay mượn đồ lâu trả và nhặt lấy những món đồ dùng học tập của ai đó để quên trong ngách bàn học. Những món đồ không đáng giá là bao nhưng cứ lặp lại thường như vậy thì cũng khiến các bạn trong lớp tỏ thái độ dè chừng, bực dọc.

Và từ đó khi Su hỏi mượn bút chì, cục tẩy, compa hay tập soạn bài, hầu như các bạn đều rất do dự. Vì có những chiếc bút chì mượn từ đầu năm học cho đến ngày bế giảng mới thấy Su lần khần trả lại.

Truyện ngắn Mực Tím: Hồn nhiên- Ảnh 1.

Minh họa: PHÚC GIANG

Những quyển sách tham khảo hồi lâu cũng không thấy tăm hơi, hễ khi nhắc hạn trả thì Su sẽ lại vin vào lý do cần thêm thời gian để "nghiên cứu" bài vở.

Suốt cả năm học, mọi người vẫn nghĩ Su không cần mua thêm bất cứ dụng cụ học tập nào, bởi theo như lời của Quỳnh - lớp phó học tập gương mẫu - cho biết: "Mình chưa từng thấy Hoàng Ngọc đến quầy dụng cụ mua bút bao giờ. Đây là chiếc bút mực thứ sáu mà Hoàng Ngọc mượn của mình".

Thoạt đầu khi nghe bạn bè gọi mình là "Su táy máy", Su tức tối phản kháng với đầy lý lẽ ngang ngạnh.

Dần dà, Su không thèm tranh luận nữa, cũng không hẳn là hoàn toàn quy phục, Su chỉ nghĩ nếu cứ nói đi nói lại một chuyện sẽ tẻ ngắt biết nhường nào.

Nguyên không ủng hộ việc Su lên tiếng bảo vệ quan điểm cá nhân, bởi vì Su đang mắc lỗi và cần được sửa chữa. Dường như, Su vẫn không nhận ra lỗi lầm của mình ở đâu và vẫn cứ tiếp tục sai phạm.

Nguyên hiểu những việc Su làm không có chủ đích rõ ràng, thậm chí Su còn không nghĩ chuyện của mình sẽ làm ảnh hưởng đến cảm xúc của mọi người. Đôi lúc Su hồn nhiên, ngây dại như một cô bé con.

Cách cư xử, nói năng vô tư không nghĩ ngợi nhiều. Có thể sau một giấc ngủ, Su sẽ quên đi những lời đã vô tình thốt ra vào hôm qua, và rồi chào đón ngày mới với bằng hết sự hồn nhiên, ngây thơ vốn có.

Giống như hôm Nguyên mắc vào "chiếc bẫy" của Su, dù biết trước chiếc bẫy ấy sẽ dễ dàng tóm gọn mình nhưng Nguyên vẫn không muốn lật tẩy, cứ để mọi thứ triển khai theo ý đồ của Su. Sau sự việc này, Nguyên hy vọng một phần trẻ dại trong Su sẽ từng chút lớn lên và thức tỉnh hạt mầm của trách nhiệm.

3.

Thứ sáu tuần này, Su hẹn Nguyên đi thư viện tìm sách học. Nguyên hỏi Su muốn mượn sách thể loại gì, cậu có thể nhờ sự hỗ trợ của cô thủ thư để giúp tìm nhanh chóng. Su đắn đo giây lát rồi nói muốn tìm một quyển sách nâng cao Toán và tuyển tập truyện ngắn của Thạch Lam.

Khi hai bạn vừa hoàn tất thủ tục mượn sách thì chợt nghe thấy tiếng của Mai Anh học lớp 11A3 phát ra từ dãy sách văn học nước ngoài:

"Thưa cô, em muốn mượn quyển Lâu đài của Frank Kafka ạ. Hôm qua em vẫn còn thấy quyển sách này ở trên kệ".

Cô thủ thư tiến đến bàn kiểm tra, sau một hồi tra cứu, cô phát hiện quyển sách đã biến mất mặc dù dữ liệu sách vẫn còn hiển thị ở phòng đọc.

"Theo dữ liệu cho thấy thì quyển sách này được một bạn mượn và trả cách đây nửa tháng". Cô nhìn sang Mai Anh: "Hôm qua em xuống thư viện và vẫn thấy quyển này còn ở trên kệ phải không? Kỳ lạ thật! À hai em cho cô hỏi khi nãy chắc hai em không mượn quyển Lâu đài đâu nhỉ?". Cô ngơ ngác chuyển hướng qua Su và Nguyên sau cái gật đầu của Mai Anh.

Trông sự việc khá căng thẳng, Nguyên bình tĩnh nói:

"Chúng em không mượn quyển Lâu đài ạ. Vừa nãy, chúng em mượn tổng cộng bốn quyển sách theo đúng như thông tin của phiếu mượn. Hoặc cô có thể soát cặp bọn em ạ?".

Mặc cô thủ thư xua tay, Nguyên vẫn mở cặp kiểm tra rồi tình cờ phát hiện gáy sách có đề tên Lâu đài - Frank Kafka bên cạnh những quyển sách đã mượn. Nguyên vội lấy quyển sách ra khỏi cặp trước sự ngỡ ngàng của cô thủ thư, Su và Mai Anh.

Trông thấy nét mặt bối rối của Nguyên, cô thủ thư dịu dàng bảo: "Cô nghĩ, em không phải là thủ phạm. Dường như có một sự cố hi hữu nào đó đã xảy ra". Nói rồi cô thủ thư mang quyển Lâu đài đến bàn làm việc để làm phiếu mượn sách cho Mai Anh.

Nguyên im lặng sóng bước cùng Su trở về nhà. Trên đường đi, cả hai vẫn không nói với nhau câu gì. Đến lúc tạm biệt, Nguyên khẽ nhìn vào mắt Su như thể cậu đang do thám một bí mật quan trọng nào đó mà Su đang cố gắng giấu kín.

Và rồi cậu nở một nụ cười trông thật hiền. Thoáng chốc cả hai lặng lẽ chia tay nhau sau khi Su rẽ vào con ngõ nhỏ quen thuộc dẫn đến nhà mình.

4.

Nguyên vừa đến lớp thì thấy trên bàn đặt hai que kẹo Chupa chups vị dâu sữa và một mảnh giấy màu cam gập đôi. Su nhướn mắt nhìn xem phản ứng của Nguyên thể hiện ra sao thì thấy cậu bạn cất kẹo vào cặp. Giờ ra chơi, Nguyên vẫn ngồi đọc sách mà không xuống căng tin như mọi khi. Su nghĩ, hẳn Nguyên đã biết rõ sự thật rồi và giờ cậu còn đang giận Su nhiều lắm.

Truyện ngắn Mực Tím: Hồn nhiên- Ảnh 2.

Minh họa: PHÚC GIANG

Mỗi lần hai đứa giận nhau thì Nguyên luôn là người chủ động đến làm hòa trước tiên. Hiếm khi nào Su chấp nhận mở lời nếu như chưa nghe câu nói nào từ Nguyên.

Có lẽ, cái bản tính trẻ con xốc nổi luôn cho phép bản thân được sai nhưng lại không thể cúi đầu nhận lỗi sai về phần mình. Những món quà "thú tội" chỉ là cách thức giả vờ xoa dịu lỗi lầm mà thôi.

Nguyên ngồi chờ Su ở gốc cây bằng lăng gần cổng trường, nhìn thấy Nguyên, Su bước đến gượng gạo nói: "Nguyên đợi Su về hả?".

Nguyên gật đầu. Cả hai đi được một đoạn, Su lặng nhìn gương mặt Nguyên, nét mặt của cậu vẫn lạnh lùng. Su níu tay áo Nguyên, thấp giọng hỏi: "Cậu đọc mảnh giấy mình viết cho cậu chưa? Nguyên ơi, mình sai rồi!".

Nguyên mỉm cười: "Tớ đợi câu này của cậu từ hôm thứ sáu. Giờ cậu đã nói ra rồi, có cảm thấy tâm trạng dễ chịu hơn chút nào không?".

Su đáp lại bằng nụ cười trong trẻo, tươi vui thường thấy. Bây giờ, lỗi lầm đã được hóa giải một nửa. Nguyên nhẹ nhàng nói tiếp:

"Mình biết chiêu trò của cậu. Kể từ lúc cậu lén bỏ quyển sách vào trong ba lô cho đến khi cậu bỏ sang cặp của mình.

Cậu có biết vì sao cô thủ thư không nghĩ mình là thủ phạm không? Vì chính sự thành thật đi cùng với trách nhiệm của một người không làm sai và không muốn đẩy cái sai của mình đến người vô tội.

Mình không cao cả đến mức nhận tội thay cậu nhưng Su này, đôi lúc, những suy nghĩ hồn nhiên sẽ mang lại phiền toái cho chính bản thân cậu và những người xung quanh. Nói một cách khác, cậu đừng biến sự vô tư thành một trò đùa tai hại.

Vì nó sẽ không bao giờ khiến bản thân cậu tốt lên mỗi ngày đâu, Su ạ".

Su im lặng lắng nghe từng lời Nguyên nói. Lòng thầm hiểu ra ý nghĩa của sự khoan thứ và trách nhiệm trước mỗi lỗi lầm. Su vừa đúc kết một câu nói không lãi cũng chẳng lời: "Nếu không muốn có lỗi lầm thì ngay từ đầu đừng nên gây ra lỗi lầm".

Nguyên đằng hắng trước dáng vẻ trầm tư nghĩ ngợi của Su:

"Nhưng cậu vẫn phải luôn giữ sự hồn nhiên cho mình đấy nhé! Chỉ là đừng nên gây ra lỗi lầm".

Su ngắt một nhành hoa cúc dại mọc ven đường rồi tinh nghịch cài lên tai. Hồ như không cảm thấy mình vừa gây ra một việc gì hệ trọng. Cô bé thong dong bước trên đường, mái tóc ngắn đáng yêu phập phồng theo làn gió.

Đằng sau vẫn là tiếng gọi dịu dàng của cậu bạn, ấm áp như một lời tha thứ ngọt ngào.

HẢI NGUYÊN
PHÚC GIANG
NAM KHA


Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Mối tình đầu

    Truyện ngắn Mực Tím: Mối tình đầu

    Chú rể bật cười khanh khách, ngốc thật, ngay cả trong ngày cưới vẫn vô tư như thế. Mối tình đầu, à thì ra tôi đã quá ngốc nghếch không nhận ra... Mà liệu tôi đã kể chưa nhỉ, cô gái ấy, cũng là người mà tôi đã yêu suốt cả những năm tháng thanh xuân của mình.

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa xuyến chi trên ngực trái

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa xuyến chi trên ngực trái

    Bây giờ, Thảo mới để ý đến những bông hoa bé xíu được cài cẩn thận trong túi áo vest trước ngực Thắng. Đó chính là hoa xuyến chi mà Thảo say mê nhất. Và có lẽ chỉ một lát nữa thôi, Thảo sẽ nói cho Thắng biết ý nghĩa của loài hoa đáng yêu này.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô gái chơi đàn dương cầm

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô gái chơi đàn dương cầm

    Như bao nhiêu điều đẹp đẽ của cuộc đời, cảm xúc phức tạp kia cần thời gian và sự kiên nhẫn để định danh chính xác. Dù sao thì tối hôm nay Quỳnh đã chủ động tìm gặp Nguyên, vậy hẳn cô có điều muốn nói.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cái bánh ngon

    Truyện ngắn Mực Tím: Cái bánh ngon

    Cái bánh dở hôm nay là để cái bánh ngon ngày mai ra đời. Cái bánh thất bại là thứ bột tuyệt vời nhất để tạo nên cái bánh thành công.

    Công tắc khoa học 2025 khởi đầu sôi nổi tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám

    Công tắc khoa học 2025 khởi đầu sôi nổi tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám

    Chiều 27-10, dự án Công tắc khoa học với chủ đề “Một sức khỏe” đã khai mạc tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám (phường Tân Bình, TP.HCM).

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi nhà trong hẻm nhỏ

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi nhà trong hẻm nhỏ

    Ánh nắng buổi sáng chảy tràn trên vai tôi ấm áp. Mong sao bố con Diệu Anh ở nơi phương xa mọi sự tốt lành. Cuộc sống muôn vạn nẻo đường, tôi tin rằng một ngày rất gần thôi, mình sẽ gặp lại cô.

    Truyện ngắn Mực Tím: Trạm dừng chân

    Truyện ngắn Mực Tím: Trạm dừng chân

    Dù ga tiếp theo là ở đâu... thì tôi biết, tôi sẽ không còn lạc lõng trên chuyến tàu của chính mình nữa. Vì tôi học được cách yêu thương nó, đứa bé chậm chạp, từng thất bại, từng mỏi mệt nhưng chưa từng bỏ cuộc.

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhảy lên và bước qua sóng

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhảy lên và bước qua sóng

    Trong khoảng lặng, tôi nhận ra mình cũng đã vượt qua được cơn sóng của chính mình mang tên nguyện vọng một. Rồi tôi cũng sẽ như My, sẽ chinh phục được biển của riêng mình.

    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Dù chỉ mới tiếp xúc với cô bạn vài lần nhưng tôi đã cảm giác có một điều gì đó to lớn (vượt ra ngoài chút rung rinh vụn vặt) giữ tôi lại, để tôi không hời hợt, vồn vã như cái sự "cảm nắng" ban đầu.

    Khai mạc 'Những ngày văn học - nghệ thuật TP.HCM' với nhiều hoạt động hấp dẫn

    Khai mạc 'Những ngày văn học - nghệ thuật TP.HCM' với nhiều hoạt động hấp dẫn

    Tối 18-10, tại Nhà văn hoá Thanh niên (phường Sài Gòn) đã diễn ra chương trình khai mạc 'Những ngày văn học - nghệ thuật TP.HCM'.