img

Sau buổi lễ tổng kết năm học lớp mười, trở về nhà, trong bữa cơm trưa, Hạ nói với ba mẹ sẽ cải tạo mảnh đất trống trước nhà thành vườn hoa.

Ba Hạ rất ủng hộ dự định này, ông khen:

- Ý tưởng hay lắm! Ba sẽ đầu tư ngân sách cho con mua hạt giống, nông cụ và phân bón để cải tạo lại đất đai.

Hạ lắc đầu:

- Cảm ơn ba, nhưng con sẽ dùng tiền tiết kiệm để mua sắm mọi thứ. Nếu cần thiết, con sẽ nhờ ba hỗ trợ thêm.

Mẹ Hạ rót nước ra ly, mỉm cười:

- Con tự lập vậy là tốt. Nhưng con đâu có kỹ năng trồng trọt, mẹ sợ kế hoạch này khó mà thành công.

- Con sẽ tìm hiểu qua mạng và sách báo để có thêm kiến thức. Vả lại chẳng phải có ba đây sao? Hồi nhỏ ba ở dưới quê nên hiểu biết tương đối về cây trồng. Ba sẽ giúp con, đúng không ạ?

- Đúng vậy, con gái. - Ba Hạ đáp, mắt hấp háy. - Nhưng ba chỉ hỗ trợ thôi nhé, còn tất cả phải do con tự học hỏi lấy.

Hạ gật đầu thật mạnh, nhìn ba mẹ với đôi mắt quyết tâm.

Ngày hôm sau, mặt trời vừa mọc, Hạ đã lúi húi ngoài sân. Nó đội chiếc mũ rộng vành, mặc áo sơ mi dài tay và quần yếm màu xanh.

Chất đất khô cằn bạc phếch, cỏ dại mọc ngổn ngang làm Hạ vất vả quá, nó loay hoay cả buổi mới nhổ hết cỏ. Đang cắm cúi xới đất bón phân hữu cơ, Hạ nghe sau lưng có tiếng gọi giật.

- Hạ đang làm gì vậy?

Hạ quay lại, thấy Tuấn đứng bên rào. Cậu đang nhấm nháp một que kem vani.

- Mình cuốc đất trồng hoa ấy mà. - Hạ đáp, quệt mồ hôi trên trán.

- Hạ trồng hoa gì?

- Nhiều lắm. - Hạ buông cuốc, mắt mơ màng. - Mình sẽ trồng hoa cánh bướm, mười giờ, thược dược, cẩm chướng, còn có cả hoa hồng nữa.

- Thích quá nhỉ! Chắc ong bướm sẽ kéo từng đàn đến nhà Hạ hút mật.

- Ừ, nhưng trước tiên mình phải cải tạo đất cho tốt. Rồi còn gieo hạt, tưới nước, bắt sâu nữa, nhiều việc lắm.

- Thế có cần mình giúp gì không?

- Không cần đâu. - Hạ mỉm cười. - Tuấn còn phải đi học thêm ở trung tâm mà.

- Có sao đâu, mình chỉ học buổi sáng thôi, buổi chiều rảnh rỗi lắm.

Thấy Tuấn nhiệt tình như vậy, Hạ không từ chối nữa. Nó gật đầu đồng ý, nhìn bạn với đôi mắt long lanh.

* * *

Kể từ hôm ấy, ngày qua ngày, Hạ cần mẫn chăm sóc mảnh vườn con. Mỗi buổi chiều, Tuấn sang nhà Hạ phụ bạn tưới nước, xới đất. Hai đứa vừa làm vừa cười nói ríu ran. Mẹ Hạ và mẹ Tuấn đứng trước hiên trò chuyện, vui lây với niềm vui của các con.

Truyện ngắn Mực Tím: Khu vườn mùa hạ- Ảnh 1.

Minh họa: PHÚC GIANG

Một tháng trôi qua, những mầm lá đầu tiên nhú lên trong mảnh sân bé xíu. Hạ chăm chút những chồi non như người chị săn sóc lũ em thơ.

Mùa hè thường có mưa giông, nửa đêm đang ngủ, nghe tiếng mưa rầm rập trên mái tôn, Hạ tung chăn bật dậy, tất tả chạy ra sân căng bạt che mưa chắn gió, sợ giập mất cây.

Cũng như Hạ, Tuấn mong ngóng đến ngày hoa nở. Cậu đặt mua một bộ sách về các loài hoa, rảnh rỗi là giở ra nghiên cứu.

Đọc được điều gì hay, cậu chạy lại bên rào, hét toáng lên với Hạ. Ở bên này, Hạ lắng nghe chăm chú, áp dụng những điều Tuấn nói vào việc chăm sóc hoa.

Có lẽ vì vậy mà những cây hoa trong vườn lớn rất nhanh. Hoa cánh bướm nở trước tiên, rồi đến hoa mười giờ. Chiều chiều, tưới nước xong, Hạ và Tuấn ngồi trước hiên nhà ngắm hoa, uống nước cam và ăn bánh quy mẹ Hạ nướng.

- Đẹp quá, Hạ ơi. - Tuấn chỉ tay vào những bông hoa cánh bướm đang đong đưa, háo hức hỏi. - Hoa cẩm chướng và thược dược bao giờ mới nở nhỉ?

- Chắc là tuần sau đấy. Cậu nhìn xem, mấy nụ hoa sắp hé rồi kìa.

- Còn hoa hồng thì sao?

- Sẽ lâu lắm, vì hoa hồng rất khó chăm, lại dễ bị sâu bệnh nữa.

- Thế thì Hạ phải chịu khó bắt sâu vào.

- Ừ, nhưng mình sợ sâu quá đi mất. Tuấn giúp mình nhé!

Tuấn cắn một miếng bánh, nheo mắt:

- Không giúp Hạ đâu. Muốn thấy cầu vồng phải chấp nhận những cơn mưa, muốn thấy hoa đẹp thì phải chịu khó bắt sâu.

Hạ phùng má, vùng vằng quay sang chỗ khác:

- Ghét quá đi! Vậy mà lúc trước Tuấn bảo sẽ giúp mình chăm sóc vườn hoa. Đúng là hứa lèo mà.

Tuấn thích thú nhìn vẻ mặt giận dỗi của Hạ. Cậu chạm nhẹ lên vai bạn, cười hì hì:

- Đùa một chút thôi. Hạ sợ sâu thì mình sẽ giúp, ngay bây giờ luôn cũng được.

Nói rồi, Tuấn chạy ra vườn loay hoay với mấy gốc hoa hồng. Bỗng nhiên cậu reo lên, vạch kẽ lá lấy ra một con sâu xanh to.

Tuấn lắc lắc con sâu trước mặt Hạ khiến nó hoảng sợ hét lên thất thanh. Mẹ Hạ nghe tiếng huyên náo, bước ra cửa thì thấy Hạ đang chạy lòng vòng quanh sân, theo sau là Tuấn đang cười nghiêng ngả.

Sau ngày hôm ấy, Hạ không thèm nhìn mặt Tuấn. Cậu phải xuống nước dỗ dành, xin lỗi bằng những que kem và cam đoan sẽ không đùa dai nữa. Thấy Tuấn thành khẩn như vậy, Hạ mới chịu làm hòa. Nó vênh mặt nói:

- Tuấn nhớ giữ lời đấy. Nếu cậu còn dám chọc ghẹo mình thì tình bạn này chấm dứt tại đây.

Tuấn nghiêm mặt, đưa một tay lên cao:

- Có vườn hoa này chứng giám, mình hứa sẽ không trêu Hạ nữa.

Kể từ đó, Tuấn chăm chỉ bắt sâu, được con nào là đem đi thủ tiêu ngay, không để Hạ nhìn thấy.

* * *

Buổi chiều nọ, Tuấn sang vườn hoa thì thấy Hạ đang ngồi bên khóm hồng. Nghe tiếng bước chân, Hạ ngẩng mặt lên, vẫy tay gọi Tuấn:

- Cậu nhìn này, hoa hồng trổ nụ rồi.

Tuấn bước đến cạnh Hạ, khom lưng ngó nghiêng. Giữa đám lá lòa xòa là một nụ hồng nhỏ xíu. Tuấn vươn tay muốn chạm vào cái nụ xinh xắn ấy thì bị Hạ đập khẽ một cái.

- Đừng động vào! Cái nụ xấu hổ sẽ không chịu nở đấy.

- Ai bảo cậu vậy? Cái nụ mà biết xấu hổ.

- Biết chứ sao không? - Hạ nhìn Tuấn đầy phán xét. - Cậu đọc truyện Hoàng tử bé chưa? Tụi hoa hồng yếu đuối và điệu đà lắm, phải thật nâng niu chúng cơ.

- Hoàng tử bé? Mình đọc rồi. - Tuấn đáp, bỗng trầm ngâm. - Hoàng tử bé có một bông hồng, cậu cũng có một bông hồng. Vậy cậu là gì? Công chúa nhỏ à?

Hạ nghĩ Tuấn lại trêu mình, nhưng thấy vẻ mặt nghiêm trang của cậu, tự nhiên nó đỏ mặt:

- Cái gì mà công chúa nhỏ? Cậu chỉ nói lung tung.

* * *

Truyện ngắn Mực Tím: Khu vườn mùa hạ- Ảnh 2.

Minh họa: PHÚC GIANG

Rồi cũng đến ngày nụ hoa kia hé nở. Những nụ hoa khác không chịu thua kém, cũng lần lượt bung cánh. Ong bướm ngửi thấy mùi mật, kéo đến vườn nhà Hạ đập cánh suốt ngày.

Bây giờ thì không chỉ Hạ và Tuấn ngồi trước hiên nhà ngắm hoa, mà ba mẹ Hạ và ba mẹ Tuấn cũng thế.

Có mặt các vị phụ huynh, hai đứa không dám đùa giỡn nhiều, chúng lom khom giữa những bông hoa, chăm chỉ tưới nước, xới đất, ra dáng người làm vườn chuyên nghiệp.

Sau nhiều tháng, Hạ bớt sợ sâu hơn, nó đã dám nhìn vào con côn trùng lông lá ngoe nguẩy ấy. Nhưng bắt sâu vẫn là nhiệm vụ của Tuấn, Hạ chỉ đứng một bên quan sát và học hỏi.

Một buổi chiều như bao buổi chiều khác, giữa vườn hoa tỏa hương thơm ngát, Tuấn mang sang cho Hạ một gói quà bọc giấy báo. Cậu gãi đầu, ngập ngừng nói:

- Mừng sinh nhật Hạ. Hy vọng Hạ sẽ thích món quà này.

Hạ nôn nóng mở ra xem, đó là một chiếc mũ rơm rất xinh. Nó đội mũ lên đầu, mắt chớp chớp:

- Tuấn xem, trông mình có giống người làm vườn không?

- Giống lắm. - Tuấn gật đầu, bỗng hỏi. - Hạ này, có phải vì cậu sinh vào mùa hè nên có tên là Hạ không?

Hạ không đáp, bật cười khúc khích, Tuấn cũng cười theo. Xung quanh hai đứa, những bông hoa lay động trong gió, khoe sắc tỏa hương như muốn làm vui lòng người.

LÊ NHUNG
PHÚC GIANG
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Dù chỉ mới tiếp xúc với cô bạn vài lần nhưng tôi đã cảm giác có một điều gì đó to lớn (vượt ra ngoài chút rung rinh vụn vặt) giữ tôi lại, để tôi không hời hợt, vồn vã như cái sự "cảm nắng" ban đầu.

    Khai mạc 'Những ngày văn học - nghệ thuật TP.HCM' với nhiều hoạt động hấp dẫn

    Khai mạc 'Những ngày văn học - nghệ thuật TP.HCM' với nhiều hoạt động hấp dẫn

    Tối 18-10, tại Nhà văn hoá Thanh niên (phường Sài Gòn) đã diễn ra chương trình khai mạc 'Những ngày văn học - nghệ thuật TP.HCM'.

    Truyện ngắn Mực Tím: From U.P. with love

    Truyện ngắn Mực Tím: From U.P. with love

    Hoài đi học xa, thỉnh thoảng về Việt Nam chơi. Một vài lần cô và Duy chạm mặt nhau khi cùng đi họp lớp. Không ai nhắc lại chuyện xưa trong những phút thoáng qua gặp gỡ ấy

    Truyện ngắn Mực Tím: Người đi ngắm biển

    Truyện ngắn Mực Tím: Người đi ngắm biển

    Gió biển mang theo vị mặn của muối thổi vào quán. Mình chụp vài tấm ảnh biển, tâm hồn bình yên lạ lùng. Những lo lắng của mình có lẽ rơi hết dọc đường đi rồi, và những sự so sánh có lẽ cũng đã tan biến từ lúc nào.

    Truyện ngắn Mực Tím: Chiếc vỏ ốc

    Truyện ngắn Mực Tím: Chiếc vỏ ốc

    Mùa hạ đã đi qua giai đoạn rực rỡ nhất, rồi đây hoa sữa sẽ bung nở khắp nẻo đường, nồng nàn quanh con hẻm nhỏ. Cõi lòng bồi hồi, Hương khe khẽ ngân nga một khúc ca xưa cũ, nói lời chia tay mùa hạ, đón mừng mùa thu.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cà phê sữa tươi và con mèo tam thể

    Truyện ngắn Mực Tím: Cà phê sữa tươi và con mèo tam thể

    Khung cảnh này làm Giang xúc động. Có lẽ vì không khí ấm sực trong tiệm cà phê tỏa ra. Có thể vì những tâm sự đã bị gió đánh bạt...

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoài niệm tươi đẹp

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoài niệm tươi đẹp

    Như mọi năm, công tác chuẩn bị ngày khai trường của hai mẹ con vẫn ân cần chu đáo và ăm ắp tình yêu thương vô bờ.

    'Cháy' hết mình tại Hội trại khối 10 Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai

    'Cháy' hết mình tại Hội trại khối 10 Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai

    Sáng 27-9, hơn 500 tân binh của Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai (phường Xuân Hòa, TP.HCM) đã góp mặt tại Hội trại chào đón khối 10 với nhiều tiết mục đặc sắc.

    Truyện ngắn Mực Tím: Chuyến tàu hạnh phúc

    Truyện ngắn Mực Tím: Chuyến tàu hạnh phúc

    Chúng tôi xúc động trước tình đồng chí, đồng đội của họ, và biết ơn vì đã được sinh ra và lớn lên trong hòa bình mà vẫn còn họ ở bên.

    Truyện ngắn Mực Tím: Phía trước có ai chờ

    Truyện ngắn Mực Tím: Phía trước có ai chờ

    Và tôi nghĩ, đôi khi, không cần một câu chuyện tình để khiến thanh xuân trở nên đáng nhớ. Chỉ cần một vài người bạn lặng lẽ đồng hành cùng nhau, thế là đã đủ để những nhọc nhằn trong ngày bỗng trở nên dịu dàng hơn.