img

Tết là...

- Tết năm nay cô sẽ không giao bài tập về nhà. Chúc các em nghỉ Tết vui vẻ nhé!

Tiếng cô giáo nhẹ nhàng vang lên kèm theo sau là tiếng hò reo vang trời của lũ học trò tinh nghịch.

Tôi ngồi buồn chán, nhìn xa xăm ra cửa sổ với nhiều suy nghĩ hỗn độn. Nghỉ Tết có gì vui đâu sao tụi nó hào hứng vậy ta? Năm nào cũng thế, Tết là một chuỗi ngày dài tẻ nhạt quanh quẩn trong phòng không làm bài tập thì chơi game, nghe nhạc hoặc ngủ tới chiều.

Từ nhỏ tới giờ tôi chưa bao giờ có ấn tượng về Tết hoặc cảm nhận gì về không khí Tết. Từ khi ba mẹ không còn nữa, tôi sống với ông bà ngoại trong căn nhà nhỏ ở ngoại thành.

Với tôi, Tết cũng bình thường như bao ngày khác, có lẽ chỉ khác ở chỗ là được nghỉ dài ngày hơn thứ bảy, chủ nhật mà thôi.

- Alo, đang ở đâu đấy?

Mùng 3 Tết, mời bạn đọc sáng tác của thầy cô về Tết- Ảnh 1.

Minh họa: BẢO GÙA

- Ở nhà chứ đâu.

- Đi chơi với tụi này không?

- Thôi, ra ngoài kẹt xe lắm.

- Không, đi chỗ này không lo kẹt xe.

- Có gì vui không?

- Có!

- Ok. Đi!

Cuộc hội thoại qua Zalo giữa tôi và nhỏ Trang cùng bàn diễn ra ngắn gọn. 5 phút sau đã nghe tiếng tụi nhỏ Lan, Trang và thằng Cường í ới xin phép bà tôi dưới phòng khách. Tôi nhanh chóng thay đồ và chạy xuống đi cùng tụi nó.

Ngồi sau xe thằng Cường trên con đường quen thuộc, tôi ngạc nhiên hỏi nó:

- Ơ, đi đâu vậy?

- Tới trường.

- Tới trường làm gì?

- Thầy Khang tổng phụ trách với các anh chị bên Đoàn phường tổ chức chương trình thiện nguyện dưới Củ Chi, chăm lo Tết cho các cụ già neo đơn. Mỗi lớp cử ban cán sự đi mà thằng Huy về quê rồi nên tụi này gọi ông đi thế chỗ nó đó.

- Trời! Sao không nói sớm? Tui không đi được không?

- Đi đi. Vui lắm!

Tôi miễn cưỡng và ngao ngán nhìn cảnh vật xung quanh. Tới trường, một chiếc xe 40 chỗ đã đậu sẵn ngoài cổng trường.

Thầy cô và các anh chị bên phường đều mặc áo xanh Đoàn Thanh niên đang vận chuyển hoa mai, mì tôm, lạp xưởng, gạo… ra xe.

Lũ bạn í ới gọi tôi lên xe. Sau 40 phút di chuyển, chúng tôi cũng tới "Trung tâm bảo trợ xã hội An Sinh". Ra đón đoàn chúng tôi là các bác lãnh đạo của trung tâm.

Sau đó, các bác đưa chúng tôi đến từng phòng để chào hỏi các cụ đang được nuôi dưỡng và chăm sóc tại đây. Chương trình Tết đoàn viên ngay lập tức được diễn ra tại sân nhà sinh hoạt chung.

Chúng tôi cùng các cụ cắm hoa, gói bánh chưng bánh tét, trang trí hoa mai, đào... Cụ nào cũng vui vẻ, cười nói rất nhiều, tôi cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc ánh lên trong đôi mắt của các cụ.

Có cụ nói là mỗi lần có đoàn học sinh, sinh viên đến thăm là các cụ vui lắm, cả đêm trằn trọc khó ngủ, cảm giác hồi hộp như đón con cháu đi xa trở về. 

Tuổi già đâu cần vật chất xa hoa vì giờ có của ngon vật lạ các cụ cũng chẳng ăn được, cái cụ cần là gia đình đầm ấm, con cháu hiếu thảo quây quần là mãn nguyện tuổi xế chiều.

Nghe các cụ tâm sự chúng tôi ai cũng rưng rưng xúc động. Ngay lúc này đây, sống mũi tôi cay cay, nước mắt chực trào ra khi nghĩ tới ông bà ngoại của mình.

Thì ra 14 năm nay tôi đã quá vô tâm. Mỗi ngày đi học về bà đều nấu những bữa cơm nóng hổi, thơm ngon nhưng tôi chưa bao giờ biết ơn vì điều đó, tôi cho đó là điều đương nhiên.

Mỗi tối, ông đều cặm cụi ủi chiếc áo trắng phẳng phiu để sáng mai tôi mặc đi học sớm nhưng cũng chưa bao giờ tôi nói hai tiếng cảm ơn ông, tôi cũng nghĩ điều đó là đương nhiên. 14 cái Tết vừa qua chưa bao giờ tôi đi chợ Tết cùng bà, chưa một lần ngồi phụ gói bánh tét cùng ông. Chắc hẳn trong

14 năm qua, có những lúc ông bà thấy chạnh lòng vì đứa cháu vô tâm. Giờ là lúc tôi phải trưởng thành và biết suy nghĩ hơn.

Trở về nhà sau chuyến thiện nguyện, thấy ông bà đang gói bánh tét, tôi nhanh nhẹn ngồi xuống chiếu và nói:

- Ông dạy con gói bánh nhé!

Cả ông bà đều sửng sốt nhìn tôi rồi nhìn nhau cười rạng rỡ và chỉ tôi cách làm. Vừa lau lá chuối tôi vừa kể ông bà nghe về chuyến đi ý nghĩa hôm nay. Ông nói:

- Bữa sau có đi, con xin phép thầy cô cho ông bà đi chung với nhé!

Mùng 3 Tết, mời bạn đọc sáng tác của thầy cô về Tết- Ảnh 3.

Minh họa: BẢO GÙA

Chưa bao giờ tôi nói nhiều như thế và cũng chưa bao giờ tôi thấy ông bà cười nhiều như vậy. Có lẽ ông bà cũng hiểu phần nào nguyên nhân đã khiến tôi thay đổi tích cực.

Sáng nay là 29 Tết, tôi hăm hở dậy sớm đi chợ cùng bà. Tuy sáng sớm nhưng chợ đã chật cứng người mua bán đủ loại màu sắc của hàng hóa. Thì ra có một bức tranh sinh động như này mà 14 cái Tết qua tôi không biết, không cảm nhận được.

Từ nay thì khác rồi, những ngày tháng sau này tôi sẽ thay đổi, sẽ trưởng thành hơn để mang lại niềm vui cho ông bà cũng như chính bản thân mình.

Bỗng dưng điện thoại vang lên, tin nhắn từ cô chủ nhiệm trên group lớp: "Đây không phải là bài tập về nhà, bài này để lấy điểm cộng nên các em được quyền làm hoặc không nhé! Hãy kể về những điều đặc biệt trong kỳ nghỉ Tết của em".

Tôi mỉm cười, cất điện thoại vào túi, chắc chắn tôi sẽ có điểm cộng sau kỳ nghỉ Tết này…

Cô TRỊNH THỊ PHƯỢNG (Giáo viên Tiếng Anh, Trường THCS Trần Phú, quận 12)
BẢO GÙA
NAM KHA


Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa xuyến chi trên ngực trái

    Truyện ngắn Mực Tím: Hoa xuyến chi trên ngực trái

    Bây giờ, Thảo mới để ý đến những bông hoa bé xíu được cài cẩn thận trong túi áo vest trước ngực Thắng. Đó chính là hoa xuyến chi mà Thảo say mê nhất. Và có lẽ chỉ một lát nữa thôi, Thảo sẽ nói cho Thắng biết ý nghĩa của loài hoa đáng yêu này.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô gái chơi đàn dương cầm

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô gái chơi đàn dương cầm

    Như bao nhiêu điều đẹp đẽ của cuộc đời, cảm xúc phức tạp kia cần thời gian và sự kiên nhẫn để định danh chính xác. Dù sao thì tối hôm nay Quỳnh đã chủ động tìm gặp Nguyên, vậy hẳn cô có điều muốn nói.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cái bánh ngon

    Truyện ngắn Mực Tím: Cái bánh ngon

    Cái bánh dở hôm nay là để cái bánh ngon ngày mai ra đời. Cái bánh thất bại là thứ bột tuyệt vời nhất để tạo nên cái bánh thành công.

    Công tắc khoa học 2025 khởi đầu sôi nổi tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám

    Công tắc khoa học 2025 khởi đầu sôi nổi tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám

    Chiều 27-10, dự án Công tắc khoa học với chủ đề “Một sức khỏe” đã khai mạc tại Trường THCS Hoàng Hoa Thám (phường Tân Bình, TP.HCM).

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi nhà trong hẻm nhỏ

    Truyện ngắn Mực Tím: Ngôi nhà trong hẻm nhỏ

    Ánh nắng buổi sáng chảy tràn trên vai tôi ấm áp. Mong sao bố con Diệu Anh ở nơi phương xa mọi sự tốt lành. Cuộc sống muôn vạn nẻo đường, tôi tin rằng một ngày rất gần thôi, mình sẽ gặp lại cô.

    Truyện ngắn Mực Tím: Trạm dừng chân

    Truyện ngắn Mực Tím: Trạm dừng chân

    Dù ga tiếp theo là ở đâu... thì tôi biết, tôi sẽ không còn lạc lõng trên chuyến tàu của chính mình nữa. Vì tôi học được cách yêu thương nó, đứa bé chậm chạp, từng thất bại, từng mỏi mệt nhưng chưa từng bỏ cuộc.

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhảy lên và bước qua sóng

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhảy lên và bước qua sóng

    Trong khoảng lặng, tôi nhận ra mình cũng đã vượt qua được cơn sóng của chính mình mang tên nguyện vọng một. Rồi tôi cũng sẽ như My, sẽ chinh phục được biển của riêng mình.

    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Truyện ngắn Mực Tím: Tên cậu là gì?

    Dù chỉ mới tiếp xúc với cô bạn vài lần nhưng tôi đã cảm giác có một điều gì đó to lớn (vượt ra ngoài chút rung rinh vụn vặt) giữ tôi lại, để tôi không hời hợt, vồn vã như cái sự "cảm nắng" ban đầu.

    Khai mạc 'Những ngày văn học - nghệ thuật TP.HCM' với nhiều hoạt động hấp dẫn

    Khai mạc 'Những ngày văn học - nghệ thuật TP.HCM' với nhiều hoạt động hấp dẫn

    Tối 18-10, tại Nhà văn hoá Thanh niên (phường Sài Gòn) đã diễn ra chương trình khai mạc 'Những ngày văn học - nghệ thuật TP.HCM'.

    Truyện ngắn Mực Tím: From U.P. with love

    Truyện ngắn Mực Tím: From U.P. with love

    Hoài đi học xa, thỉnh thoảng về Việt Nam chơi. Một vài lần cô và Duy chạm mặt nhau khi cùng đi họp lớp. Không ai nhắc lại chuyện xưa trong những phút thoáng qua gặp gỡ ấy