img

Ngân là con của bác hàng xóm.

Hai chúng tôi là bạn từ bé. Chúng tôi đã học cùng trường mẫu giáo, cùng trường tiểu học, rồi cùng lớp cấp hai, nhưng lên cấp ba thì không học cùng nữa. Dẫu vậy, tôi và Ngân rất thân thiết.

Lúc chiều, học thêm toán về, tôi nhận được tin nhắn của Ngân. Nó bảo tôi sang nhà nó chơi, nó mới mua được một món đồ cũng hay ho lắm. Vậy là tôi sang nhà nó.

Bố, mẹ và anh đã đi làm nên chỉ còn mỗi nó ở nhà. Lúc tôi lên phòng nó, màu nước đã được để sẵn trên sàn. Đó không phải màu nước dạng tuýp, cũng không phải dạng hũ, mà là dạng nén. Tức là, màu nước đã được nén thành các viên và để vào khay.

Tôi đang mặc váy trắng, nên có chút ngần ngại khi thấy khay màu nước.

- Ngồi xuống đi - Ngân giục tôi.

Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống sàn. Ngân cũng ngồi xuống, đối diện tôi. Rồi nó đưa tôi một tờ giấy A5 và một cây bút chì.

- Mày thích gì thì vẽ đi.

Đúng là tôi thích vẽ, nhưng đã lâu rồi tôi chẳng vẽ gì, nên giờ đây tôi chẳng có gì để vẽ. Nhưng tôi vẫn nhận lấy giấy bút từ tay Ngân, và những nét vẽ đầu tiên dần xuất hiện trên giấy.

Tôi vẽ bầu trời, bãi cỏ, và một cây thông. Chỉ có một cây thông mà thôi. Nhìn sang Ngân, tôi thấy nó đang vẽ hoa hồng.

Vừa vẽ, chúng tôi vừa trò chuyện. Ngân kể với tôi rằng thứ sáu tuần trước nó đi học muộn nhưng không bị trừ điểm thi đua, vì chính sao đỏ cũng đi học muộn. Tôi cũng kể với nó về cô dạy ngữ văn lớp tôi.

Truyện ngắn Mực Tím: Mùa đia qua - Ảnh 1.

Minh họa: PHÚC GIANG

Cô chuyển công tác, nên thứ năm tuần trước là buổi dạy cuối cùng của cô ở trường tôi. Hôm ấy lớp tôi có tiết của cô.

Chúng tôi mua một bó hướng dương nhỏ làm quà chia tay, và đã chụp với cô một tấm ảnh làm kỷ niệm. Nhỏ lớp trưởng còn viết thiệp tặng riêng cô.

Chúng tôi có thể trò chuyện hàng tiếng đồng hồ mà không biết chán, bởi chúng tôi không chỉ nói về trường lớp mà còn về phim ảnh, về những chuyến đi chơi, những bộ váy xinh, và giờ đây là về những ô màu vẽ.

- Ê, màu này nhìn ổn phết đấy.

Tôi nói lúc đang tô màu bầu trời. Tôi làm ướt cọ, sau đó chấm vào ô màu để lấy màu. Màu lên rất mượt. Tôi bắt đầu thích cảm giác khi cây cọ lướt trên giấy, mềm mại và dịu dàng.

- Mày thích vẽ từ bao giờ thế?

- Chẳng biết nữa - Ngân đang tô màu hoa hồng, vui vẻ đáp lời tôi. - Tao hay xem video người ta vẽ tranh, thấy thích quá nên mua màu về.

Chúng tôi vừa hoàn thành tranh thì bố mẹ Ngân về.

Khi vẽ tranh, tôi thấy tâm trí mình dịu lại. Tôi chỉ quan tâm việc tô tranh sao cho màu lên thật mịn, thật đều, không một việc nào khác có thể làm tôi bận tâm nữa.

Ngân bảo tôi rằng nhỏ cũng thấy hệt vậy. Nhỏ yêu việc vẽ tranh này mất rồi.

* * *

Ba giờ sáng.

Tôi bị đánh thức bởi tiếng đồ đạc đổ vỡ phát ra từ nhà hàng xóm. Tò mò, tôi đứng bên cửa sổ nhìn ra.

Nhà Ngân vẫn đang sáng đèn.

Tôi lấy điện thoại, vội nhắn Ngân hỏi xem mọi thứ có ổn không. Lần gần nhất Ngân hoạt động là hai tiếng trước.

Tức là một giờ sáng ư?

Tôi vẫn nhìn về phía nhà Ngân, thầm mong mọi chuyện đều ổn.

* * *

Tôi gặp Ngân ngay trong chiều hôm đó, nhưng không phải ở trong phòng Ngân mà là phòng của tôi. Là tôi mời Ngân sang nhà tôi.

Ngân nhìn không ổn chút nào. Mắt nó sưng, còn mặt phờ phạc thấy rõ. Khi ngồi xuống ghế, nó ngay lập tức ngả người vào lưng tựa, vẻ mệt mỏi lộ rõ.

Tôi pha cho Ngân một cốc trà bạc hà. Nhận lấy cốc trà, nó không uống ngay mà mắt cứ nhìn đi đâu, làm tôi phải nhắc uống.

- Mày mệt vậy thì hồi sáng học kiểu gì?

- Tao nói thật, sáng tao toàn ngủ gật.

- Sao, giờ mày kể với tao được chưa?

Ngân đưa cốc trà lên môi, uống một ngụm.

- Tao... - Nó ngập ngừng. Mắt nó không nhìn tôi, mà nhìn vào bức tường trắng toát trước mặt. - Bố mẹ tao sắp ly hôn.

- Gì hả? - Tôi gần như hét lên. Không cách gì tin nổi.

Ngân không nói gì nữa. Tôi cố tìm lý do bố mẹ Ngân chia tay, nhưng chẳng tìm nổi, vì đối với tôi, gia đình nó là hoàn hảo rồi: bố mẹ đều có việc làm ổn định, anh nó và nó đều được nuôi dạy đàng hoàng. Bố nó thì chẳng có thói hư tật xấu gì.

- Ê, tao không tin được luôn á...

- Thì tao cũng có tin được đâu - Ngân thở dài. - Cách đây mấy tháng mẹ tao gặp lại mối tình đầu. Chú ấy ly hôn rồi. Giờ mẹ tao ly hôn để đến với chú ấy.

- Hôm trước tao nghe nhà mày bể đồ đạc, là bố mày đập hả?

- Ừ, bố tao xin mẹ đừng ly hôn, nhưng mẹ tao nhất quyết ly hôn cho bằng được, bố tao giận quá nên vậy.

Tôi đã nghe đâu đó rằng cho dù thế gian đổi dời ra sao, người ta vẫn không thể nào quên mối tình đầu.

Mẹ của Ngân gặp lại mối tình đầu. Mẹ Ngân được hạnh phúc rồi. Vậy thì phần không hạnh phúc còn lại được để cho ai?

Chuyện của người lớn thật phức tạp.

Giờ đây, tôi đã có thêm lý do để nói rằng tôi không muốn trở thành người lớn.

* * *

Bố mẹ Ngân đã ly hôn. Mẹ Ngân chuyển đi nơi khác, nhưng điều tôi không ngờ là Ngân cũng sẽ chuyển đi.

Hôm đó là một ngày âm u, mây xám giăng kín bầu trời.

Buổi trưa, tôi đi học về thì thấy Ngân đứng ngay trước nhà tôi, trên tay là một túi đồ. Ngân dường như đã đợi tôi một lúc lâu.

- Ê, sao mày đứng đây? Mày đợi lâu chưa?

- Cũng không lâu đâu.

Sao mà không lâu được? Nhìn mặt nó là tôi biết rồi, vừa tan học là đã chạy sang đây đứng đợi tôi. Hôm nay nó học có bốn tiết thôi, tôi cũng học bốn tiết nhưng phải ở lại dọn dẹp phòng. Hẳn Ngân có việc gì quan trọng lắm.

- Lên phòng tao chơi không?

- Không cần đâu. Tao sang đây nói với mày là tao sắp chuyển đi rồi. Có mấy món đồ tao không dùng nữa, mày có cần thì cứ dùng.

Ngân đưa túi đồ cho tôi. Tôi nhận lấy túi đồ, ngạc nhiên vô cùng.

- Ơ, sao mày lại chuyển đi?

- Bố bảo là nhà có nhiều kỷ niệm với mẹ tao quá. Mẹ chuyển đi rồi, bố tao không muốn ở trong ngôi nhà đấy nữa.

Thì ra là thế. Tôi nhớ cách đây mấy hôm, có mấy người rất lạ đến nhà Ngân, đi một vòng quanh nhà rồi vào trong xem từng phòng. Hóa ra họ là những người mua nhà.

- Tao về dọn đồ đây.

Rồi Ngân quay đi. Tôi nhìn theo Ngân, chỉ biết nói "ừ, mày về đi" thật khẽ. Tôi chẳng biết an ủi nó thế nào. Có quá nhiều thứ diễn ra trong cuộc sống của nó chỉ trong một thời gian ngắn. Tôi không bao giờ dám thử đặt tôi trong hoàn cảnh của nó.

Tuy đã cất nỗi buồn vào trong, nhưng tôi vẫn biết rằng nỗi buồn của nó chưa nguôi ngoai một phút nào.

Khi lên phòng, mở túi đồ ra, tôi thấy một cuốn sổ tay, kiểu sổ để viết nhật ký ấy. Rồi một chậu hoa giả để bàn học và một chiếc gương gập có hình hoa oải hương.

Và rồi tôi thấy hộp màu nước dạng nén.

Truyện ngắn Mực Tím: Mùa đia qua - Ảnh 2.

Minh họa: PHÚC GIANG

Tim tôi hẫng một nhịp. Nỗi buồn từ Ngân đã lan sang tôi, rồi lan khắp căn phòng.

Lấy hộp màu nước ra, tôi thấy một bộ cọ và tập giấy vẽ màu nước nằm bên dưới.

Tôi lấy hết đồ ra khỏi túi, nhẹ nhàng để lên bàn rồi ngồi xuống sàn, hai tay ôm lấy đầu gối, mắt nhìn ra cửa sổ.

Ngân thích bộ màu nước này lắm, vậy mà Ngân đem cho tôi.

Có gì đó nghèn nghẹn nơi cổ họng tôi. Tôi thấy nước mắt tôi rơi, nhẹ nhàng lăn dọc gò má xuống cằm và nhỏ xuống đầu gối.

Chúng tôi sẽ không còn có dịp cùng vẽ tranh nữa.

* * *

Ngân sẽ đi vào lúc sáng sớm, nên chúng tôi đã quyết định dành cả một buổi tối để đi chơi cho thỏa lòng.

Chúng tôi đã mua hai ly trà đào và đi bộ dọc bãi biển. Đi thật xa, rồi đi ngược lại, rồi tiếp tục đi xa. Chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện, những chuyện bắt đầu bằng chữ "sau này".

- Sau này mà có nhà riêng, tao nhất định sẽ nuôi vài con mèo.

Ngân bảo vậy. Mấy chữ "sau này" nghe xa vời thật đấy, nhưng không hiểu sao tôi thích nói "sau này" kinh khủng. Ngân cũng thế. Có lẽ vì cụm từ ấy cho chúng tôi một động lực để phấn đấu, một tương lai để hướng đến, nên chúng tôi mới thích đến vậy.

"Sau này" là khi nào nhỉ? Chắc là khi tốt nghiệp đại học và đã có công việc ổn định nhỉ?

Thế rồi chợt Ngân bảo:

- Sau này, nhất định không được quên tao đấy.

Đang là thời điểm biển động nên gió biển thổi rất dữ, nhưng tôi vẫn chẳng thấy lạnh chút nào. Một câu nói đơn giản thôi, nhưng cũng đã đủ làm ấm một tối lạnh lùng và buồn hoang hoải.

- Tất nhiên. Ai mà quên được mày.

Và chúng tôi cùng phá lên cười.

Như một mùa đi qua để nhường chỗ cho mùa khác đến, nỗi buồn rồi cũng sẽ đi qua, nhường chỗ cho những ngày tươi đẹp.

Chúng tôi thầm hy vọng vào tương lai.

HUYỀN THƯƠNG
PHÚC GIANG
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Con cá heo màu xanh lá cây

    Truyện ngắn Mực Tím: Con cá heo màu xanh lá cây

    Khi chiếc xe được vá xong, cô sẽ chạy đi tìm anh. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Khi cô đã nhìn thấy con cá heo màu xanh lá cây mà Hải nhắc tới.

    Truyện ngắn Mực Tím: Dưới bầu trời đầy sao

    Truyện ngắn Mực Tím: Dưới bầu trời đầy sao

    Hôm nay là một ngày hiếm hoi kể từ lúc thực tập tới giờ mà nó thấy nhẹ nhõm. Chạy xe chầm chậm trên cung đường quen, nó ngước nhìn bầu trời và nhận ra các vì sao không hề đơn độc. Chúng luôn có bạn đồng hành để tỏa sáng cùng nhau.

    Truyện ngắn Mực Tím: Thư gửi con gái

    Truyện ngắn Mực Tím: Thư gửi con gái

    Mai này đây khi có con gái, tôi mong rằng bản thân mình cũng có thể hiểu con và yêu con giống như mẹ tôi đã làm. Giống như cách mẹ gửi cho tôi những lá thư tay nắn nót và dễ chịu, tôi sẽ không bao giờ quên.

    Ký ức Trung thu xưa được tái hiện ấn tượng trong ngôi đình trăm tuổi giữa lòng TP.HCM

    Ký ức Trung thu xưa được tái hiện ấn tượng trong ngôi đình trăm tuổi giữa lòng TP.HCM

    Triển lãm ‘Ngựa trời gắp lửa’ phỏng dựng hàng chục mẫu đèn lồng Trung thu cổ, đồng thời gửi gắm thông điệp gìn giữ bản sắc văn hóa Việt Nam.

    Truyện ngắn Mực Tím: Đứa trẻ nơi xóm cũ

    Truyện ngắn Mực Tím: Đứa trẻ nơi xóm cũ

    Nó không còn là thằng hàng xóm của tôi nữa, mà đã trở thành đàn anh khóa trên. Tôi nhìn thấy nó bước lại gần, tự nhiên mắt nhòe đi. Và tôi đã khóc...

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô bạn đeo băng đô hồng

    Truyện ngắn Mực Tím: Cô bạn đeo băng đô hồng

    Buổi sáng cuối cùng trước khi kết thúc kỳ nghỉ, Trà bảo sắp "bật mí" cho tôi một bí mật. Tôi hỏi bí mật đó là gì, Trà chỉ cười, nói bí mật phải "khui" từ từ, nếu không sẽ mất vui.

    Truyện ngắn Mực Tím: Matcha Latte

    Truyện ngắn Mực Tím: Matcha Latte

    Tôi bất giác thở dài, mà thôi, vẫn còn nhiều dịp khác để tôi nói với Dương điều ấy. Rồi chúng tôi chắc chắn sẽ lại có thêm những buổi chiều pha Matcha Latte, cùng nhau.

    Nạp đầy năng lượng tại Ngày hội chào đón học sinh khối 10 Trường THPT Hồ Thị Bi

    Nạp đầy năng lượng tại Ngày hội chào đón học sinh khối 10 Trường THPT Hồ Thị Bi

    Sáng 7-9, Trường THPT Hồ Thị Bi (xã Hóc Môn, TP.HCM) đã tưng bừng tổ chức Ngày hội chào đón học sinh khối 10.

    ‘Bắt sóng thanh xuân’ cùng 'tân binh' Trường THPT Hùng Vương

    ‘Bắt sóng thanh xuân’ cùng 'tân binh' Trường THPT Hùng Vương

    Tại hội trại đón tân binh, học sinh khối 10 Trường THPT Hùng Vương đã thành công 'bắt sóng thanh xuân' với loạt hoạt động trải nghiệm đa sắc màu.

    Tân binh trường THPT Võ Thị Sáu bùng nổ trong Ngày hội tân học sinh

    Tân binh trường THPT Võ Thị Sáu bùng nổ trong Ngày hội tân học sinh

    Sáng 6-9, ngày hội Tân học sinh 2025 tại Trường THPT Võ Thị Sáu (phường Gia Định, TP.HCM) diễn ra rộn ràng, đánh dấu hành trình mới của tân binh khối 10.