img

Từ những quán cà phê nhỏ, nhóm Saigon Tếu đã đưa hài độc thoại đến những sân khấu lớn hơn, đông khán giả hơn. Những buổi diễn của nhóm thu hút hơn 500 khán giả tham dự và luôn trong tình trạng "cháy vé".

Uy Lê (Saigon Tếu) - Diễn hài độc thoại, tưởng dễ mà khó! - Ảnh 1.

- Xin chào Uy Lê. Nhiều khán giả tò mò bạn đến với hài độc thoại như thế nào?

Lý do của mình buồn cười lắm. Khi sắp tốt nghiệp đại học, chuẩn bị làm hồ sơ xin việc (CV) mình phát hiện ra ngoài bằng cấp, mình chẳng kỹ năng gì để "flex" với nhà tuyển dụng cả!

Và để "làm đẹp" hồ sơ, mình đăng ký học rất nhiều lớp kĩ năng, trong đó có hài độc thoại (cười). Trong lúc học, mình cũng tham gia một vài cuộc thi về hài độc thoại, may mắn thắng giải. Những giải thưởng nhỏ giúp mình nhận ra: "Ồ, thật ra mình cũng có khiếu hài đấy!".

Mình nhớ mãi lần đầu "debut". Đó là một quán nhỏ dành cho người nước ngoài. Khi ấy mình diễn hài độc thoại bằng tiếng Anh. Lúc đó mình diễn… không vui lắm, khán giả cũng chẳng cười nhiều, nhưng chẳng ai phán xét mình cả. Đó là động lực để mình cố gắng cho lần sau.

Uy Lê (Saigon Tếu) - Diễn hài độc thoại, tưởng dễ mà khó! - Ảnh 1.

Uy Lê - trưởng nhóm Saigon Tếu - Ảnh: NVCC

- Saigon Tếu ra đời như thế nào?

Khi đi diễn ở các quán cà phê, mình quen Phương Nam, Tùng BT, Uy Nguyễn, Nhi Võ, Minh Ti, Trung Coffee, Trường Giang Các bạn đều học và diễn hài độc thoại như mình. Thế là chúng mình quyết định hợp thành một đội. Saigon Tếu ra mắt cách đây 3 năm (tháng 3-2020) nhưng thực tế, mình đã đi diễn bằng tiếng Anh gần 7 năm.

Cái tên Saigon Tếu bắt nguồn từ việc các thành viên đều yêu thích thành phố này, và yêu thích sự "tếu", hài hước và tích cực.

Khi đặt tên nhóm, tụi mình không nghĩ Saigon Tếu sẽ thành "thương hiệu" như bây giờ. Hiện tại nhóm có khoảng 11 thành viên. Tụi mình vừa học vừa làm, vừa đào tạo những bạn trẻ có cùng đam mê.

Uy Lê (Saigon Tếu) - Diễn hài độc thoại, tưởng dễ mà khó! - Ảnh 4.

Hiện Saigon Tếu có 2 mảng: độc thoại và kịch ứng tác. Với độc thoại, mỗi thành viên tự viết kịch bản và trình diễn. Ở kịch ứng tác, tụi mình ứng biến cùng nhau mà không hề có kịch bản. Cả hai mảng đều đòi hỏi tụi mình tung hứng và giao lưu trực tiếp cùng khán giả, vì vậy mỗi show đều có một không khí khác nhau.

Uy Lê (Saigon Tếu) - Diễn hài độc thoại, tưởng dễ mà khó! - Ảnh 5.

- Như Uy Lê chia sẻ, hài độc thoại còn khá mới mẻ ở Việt Nam. Các bạn gặp những khó khăn gì?

Thực ra hài độc thoại có nhiều thuận lợi lắm. Tụi mình không cần trang phục, đạo cụ, ánh sáng, âm thanh. Tụi mình có thể diễn ở bất kì đâu, miễn là có người xem.

Tuy nhiên, cái khó của hài độc thoại là phải kết nối với khán giả. Khán giả là một phần của câu chuyện. Diễn độc thoại khác với diễn trên sân khấu kịch

Khi diễn kịch, mỗi người đều có một nhân vật, và khán giả sẽ xem vở kịch theo một chiều. Còn với hài độc thoại, bạn "quăng miếng" thì sẽ nhận ngay phản hồi từ khán giả. 

Sự hai chiều này đòi hỏi diễn viên phải liên tục "đọc vị" và ứng biến. Có những khán giả khó tính sẽ sẵn sàng cho bạn biết rằng bạn làm chưa tốt. Nhưng chính áp lực đó cũng tạo nên không khí kì diệu của từng buổi diễn.

Tụi mình hay nói vui là diễn viên hài độc thoại là những người không biết "nhục" (cười). Nói có vẻ hơi thô nhưng thật, tụi mình phải "moi" nhưng thứ mình cảm thấy xấu hổ, những điểm chưa hoàn thiện của bản thân ra để tìm góc nhìn hài hước, lạc quan từ nó.

- Thế đã bao giờ Uy Lê bị "xì" chưa?

Có chứ. Nhớ nhất là lần sang Thái tham gia một cuộc thi hài độc thoại quốc tế. Lúc đó mình diễn thứ 8, ngay sau phần thi của bạn đứng đầu đêm thi trước. Điều này khiến mình lo lắng, mà cuộc thi lại giới hạn thời gian (10 phút).

Uy Lê (Saigon Tếu) - Diễn hài độc thoại, tưởng dễ mà khó! - Ảnh 4.

Trưởng nhóm Saigon Tếu trong một buổi diễn hài độc thoại - Ảnh: NVCC

Đến một đoạn… quên miếng, mình không biết phải nói gì, làm gì trong suốt 10 giây. Thế là khán giả lại nghĩ là mình đang… cảm động. Tuy nhiên, "người trong nghề" thì có thể nhận ra ngay.

Lần đó mình rút được nhiều kinh nghiệm nhớ đời về việc trình diễn, phải thật sự ở trong không gian đó và tận hưởng, thay vì lo lắng làm mọi thứ thật hoàn hảo.

- Có thể hiểu những diễn viên hài độc thoại sử dụng "vốn tự có" là chủ yếu. Mà "vốn tự có" dùng nhiều sẽ dễ cạn?

Nhiều chứ. Khi diễn cho khán giả lớn tuổi, tụi mình nhận ra ngôn ngữ sử dụng chưa thật sự phù hợp. Hay như quay cho các đài truyền hình, ngôn từ sử dụng phải chuẩn xác….Đó là lý do tụi mình vẫn dành thời gian học. Tụi mình học về biên kịch, ngôn ngữ, học diễn xuất, học tiếng nói sân khấu… Riêng mình đang tham gia lớp học chữ Hán để mở rộng vốn từ (cười).

Khi cảm thấy "hết vốn", tụi mình sẽ tạm ngưng để nghỉ ngơi, thu nạp những kiến thức mới. Tụi mình cũng phải đọc nhiều, nghe nhiều, xem nhiều.

- Hài độc thoại thường khai thác những chủ đề hot trend, nhạy cảm nên dễ bị "tục" nếu không khéo. Một số clip của nhóm cũng bị khán giả cho rằng khá "nhạy cảm", bạn nói gì về điều này?

Uy Lê (Saigon Tếu) - Diễn hài độc thoại, tưởng dễ mà khó! - Ảnh 7.

Mình muốn nói gì là một chuyện, nhưng chọn cách nói thế nào để người khác nghe lại là một chuyện khác. Với những câu chuyện nhạy cảm, tụi mình thường tìm những cách khéo léo, thú vị để làm cho người nghe cảm thấy thoải mái, vui vẻ.

Hài độc thoại phát triển mạnh ở các nước phương Tây. Nhiều người nói ở phương Tây người ta thoáng hơn. Tuy nhiên, mình nghĩ, nhập gia tuỳ tục. Từ những cái hay của bộ môn này, tụi mình sẽ tìm cách thể hiện phù hợp cho văn hóa Việt. Đó cũng là điều mà Saigon Tếu đang muốn thực hiện".

- Trên sân khấu, Uy Lê là người hài hước, còn ngoài đời bạn thế nào?

Ngoài đời mình là người…hướng nội (cười). Mình sẽ thường lắng lại một chút để "giữ năng lượng" thôi. Tuy nhiên, mình hướng đến việc làm con người sân khấu và con người ngoài đời của mình giống nhau. Chỉ có như thế, khán giả mới tin vào những điều mà mình nói trên sâu khấu.

Bật mí là hồi xưa, mình ít nói, sống khép kín lắm. Khi học ngoại ngữ, rồi diễn hài độc thoại ở nước ngoài, giao tiếp với nhiều người nước ngoài, mình cởi mở hơn. Nhờ hài độc thoại, mình có thể bước ra khỏi "vùng an toàn" của bản thân. Và mình thấy mình của hiện tại khá thú vị.

Uy Lê (Saigon Tếu) - Diễn hài độc thoại, tưởng dễ mà khó! - Ảnh 8.


YÊN NGỌC
NVCC
NAM KHA
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên
    Truyện ngắn Mực Tím: Vì mình có nhau

    Truyện ngắn Mực Tím: Vì mình có nhau

    Và Diệu Thảo bắt đầu "thả" những đám mây đen buồn bã ra khỏi lòng, cho phép chúng thoải mái tuôn trào thành mưa, sau đó bắt gặp ánh nắng rực rỡ từ bốn cô bạn bên cạnh rồi hóa thành cầu vồng thật xinh đẹp.

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhật ký lớp trưởng

    Truyện ngắn Mực Tím: Nhật ký lớp trưởng

    Làm lớp trưởng không chỉ tuân thủ nội quy mà còn phải học cách lắng nghe, thấu hiểu, cho phép người khác thất bại để họ có thể đứng dậy. Và Duy - người bạn bàn cuối đã giúp mình hiểu điều đó.

    Truyện ngắn Mực Tím: Nếu có lần sau

    Truyện ngắn Mực Tím: Nếu có lần sau

    Tôi tin là mọi cảm xúc dịu êm và vừa đủ trong buổi đi chơi duy nhất ấy sẽ tổng hòa thành mảnh ghép sáng lấp lánh trong "rương báu" ký ức của tôi mãi về sau. Nó thậm chí còn tô điểm thêm cho đoạn ký ức thời trẻ con của tôi nữa ấy chứ...

    Truyện ngắn Mực Tím: Chuyện ở Đồng Cỏ

    Truyện ngắn Mực Tím: Chuyện ở Đồng Cỏ

    Lòng Mây ấm áp lạ kỳ. Trước giờ, trừ bố mẹ và bạn bè thân thiết, thêm cả giáo viên trong đội tuyển ra, chẳng có người lạ nào lại đi tử tế với nó đến thế.

    Truyện ngắn Mực Tím: Hội ngộ bất ngờ

    Truyện ngắn Mực Tím: Hội ngộ bất ngờ

    Kể từ ngày nhận lớp, cô xếp hai đứa ngồi chung, mọi thứ như trở nên khác lạ khi lần đầu tiên ánh mắt Thúy An chạm ánh mắt Phong. Mọi thứ như cơ duyên, mọi thứ như trùng hợp nhưng cũng như là sắp đặt.

    Truyện ngắn Mực Tím: Cà Rốt và em

    Truyện ngắn Mực Tím: Cà Rốt và em

    Hạ My gật đầu, ánh mắt rưng rưng. Lần đầu tiên trong đời tôi dám vươn tay ra chạm vào tay cô ấy. Thật là hạnh phúc. Tôi phải cảm ơn Cà Rốt.

    'Xé túi mù' những giờ ra chơi không điện thoại thú vị của teen Trường THPT Long Trường

    'Xé túi mù' những giờ ra chơi không điện thoại thú vị của teen Trường THPT Long Trường

    Thú vị, bổ ích và luôn được đổi mới mỗi ngày chính là giờ ra chơi không điện thoại của teen Trường THPT Long Trường (phường Long Trường).

    Truyện ngắn Mực Tím: Nốt trầm

    Truyện ngắn Mực Tím: Nốt trầm

    Mẹ vừa đàn vừa luôn miệng giảng giải, nốt trầm là nốt thấp nhất trong một bản nhạc, nó bổ sung, tô màu và tạo cảm giác sâu lắng cho một bản nhạc. Nó là nền móng vững chắc cho một bản nhạc hay.

    Truyện ngắn Mực Tím: Mùa hoa Osaka nở muộn

    Truyện ngắn Mực Tím: Mùa hoa Osaka nở muộn

    Tôi không biết Vũ có hiểu không, hoa Osaka cũng là tên gọi khác của hoa Muồng Hoàng Yến. Với tôi - những tán hoa Osaka trong sân trường chưa bao giờ lại rực rỡ như thế - mùa hoa nở muộn nhưng rất đỗi ngọt ngào trong trái tim tôi.

    Truyện ngắn Mực Tím: Phía sau cái kết có hậu

    Truyện ngắn Mực Tím: Phía sau cái kết có hậu

    Thảo Hạnh khựng lại, đôi mắt to chớp chớp như thể ngạc nhiên. Tim tôi muốn rớt ra khỏi lồng ngực. Thế rồi, sau một tích tắc, tôi thấy Thảo Hạnh nở nụ cười. Nụ cười ngọt ngào, dễ thương. Nụ cười tươi tắn và rạng rỡ tôi từng yêu mến. May sao, mọi việc đã ổn. Tôi thở phào.